"hôm nay mẫu hậu rất cao hứng, đến mẫu hậu cũng uống với mấy đứa một ly" thái hậu nhìn nhi tử và nhi tức của mình hòa thuận như thế cũng vô cùng vui vẻ. Vì vậy bà cũng cho Từ ma ma rót một chung rượu.
"tụi con kính mẫu hậu" bốn người thấy vậy cũng rót ly rượu mới đứng lên kính rượu thái hậu.
Lãnh Băng Châu lại phải uống tiếp một ly nữa. Cô biết thái hậu là một người không bị khuôn mẫu. Bà đã vào cung mấy chục năm nhưng hành động và lời nói vẫn có sự thoải mái không bị gò ép.
Lãnh Băng Châu rất có hảo cảm với bà. Thêm vào đó cô biết tình cảm của những người ở đây đều là thật lòng, không phải là hư tình giả ý như những người thân kiếp trước. Phần tình cảm này từng chút từng chút sưởi ấm lại trái tim gần như chết lặng của Lãnh Băng Châu.
"nàng làm sao vậy" Long Quân Thương thấy cảm xúc của Lãnh Băng Châu có chút không đúng nên khẽ hỏi.
"không có gì chỉ là lỡ như say mất" Lãnh Băng Châu nhỏ giọng đáp lại
"không sao có ta ở đây" Long Quân Thương trả lời.
nhưng một khoảnh khắc lúc nãy Long Quân Thương cảm nhận được một sự hoài niệm đầy ưu thương của Lãnh Băng Châu. Tuy vậy y cũng chỉ nghĩ là nàng đang nghĩ về lúc nhỏ không được yêu thương.
Lãnh Băng Châu nghe Long Quân Thương trả lời có chút ngây người. Thường ngày vẫn luôn nghe y nói mấy câu như vậy không biết lúc nào cô đã quen dần. Nhưng khi cô đang nhớ về kiếp trước khi nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-phi/899048/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.