“Các ngươi cút sang một bên cho lão tử!” Mới sáng sớm, trước cửa Huyền Vương phủ đã náo loạn không yên.
Một nam tử áo lam mi thanh mục tú, khí thế át người đang hùng hổ xông vào Vương phủ. Hộ vệ canh cửa đều đã từng theo Huyền vương chiến đấu sa trường, đương nhiên không để cho kẻ lai lịch bất minh làm càn ở đây. Kẻ kia xông vào, họ đẩy ra. Động thủ so chiêu họ lại đánh không lại y. Người này không có sát ý, không mạnh tay đả thương họ, nhưng lại không nói được mục đích đến Vương phủ. Dây dưa dây dưa, kết quả có kẻ nóng nảy không chịu được mà chửi loạn.
“Mẹ nó lão tử là do ngươi mời đến, lại bị giữ ở cổng như vậy! Họ Lâm kia, ngươi lăn ra đây cho ta!” Không phải người của Huyền Vương phủ kém cỏi đuổi được người, mà do Vương gia vào triều từ sớm, Chiêu Dương cùng Diệp Minh lại ra ngoài chưa về, mà tướng tài đều đã được Vương gia cho nghỉ phép về nhà. Kết quả trấn thủ Vương phủ chỉ còn nhân vật nhỏ bọn họ, có muốn đuổi kẻ nhiễu sự này đi cũng lực bất tòng tâm.
“Vị công tử này, đây không phải là nơi có thể làm loạn!” Trưởng hộ vệ vốn là tướng dưới tay Huyền vương nghiêm mặt nói. Công tử áo lam này tuy miệng lưỡi thối nát, nhưng xuất chiêu chưa hề có ý đả thương bọn họ, nếu y thật sự có sát ý, chỉ sợ chính ông ra tay cũng không giữ nổi mười chiêu, cửa Vương phủ sớm đã tắm máu.
“Các ngươi để cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-gia-lanh-vuong-phi/2284006/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.