Khi Kỳ Phong đá bay cánh cửa bị khóa chặt, đập vào mắt hắn là hình ảnh nữ tử áo trắng kia trước ngực áo nhuộm một vạt đỏ tươi. Nàng nằm trên giường, cả người co lại vì đau, khuôn mặt tái nhợt ko còn chút huyết sắc, hai hàng lông mày nhíu lại thật sâu, dường như đã ngất đi mà cơn đau vẫn ko thôi hành hạ.
Trong chốc lát, hắn tưởng chính mình sẽ phẫn nộ mà tiến lên bóp chết nữ tử này, thành toàn cho nàng. Lại còn đem cửa khóa trái, nàng là muốn chết mà!
Vũ Quân cảm giác cơ thể ngày càng ko ổn rồi. Một đợt lạnh đến đóng băng, lại một đợt nóng đến tan cả ý thức. Nàng vốn đắc ý đã có cách giải phong bế mà chần chừ ở lại bên Mạc Kỳ Phong, ko nghĩ tới quái khí trong người cũng ngày càng ác liệt. Mạng nhỏ này của nàng, chỉ sợ thật sẽ bỏ lại ở Huyền Vương phủ này mất.
Từng đợt hàn khí xâm nhập, lấn át luồng khí nóng đến tan chảy trong người Vũ Quân, cơ thể như rơi vào hầm băng ngàn năm, lạnh đến nỗi nàng nghĩ, lục phủ ngũ tạng chắc hẳn cũng đóng băng luôn rồi.
Chợt luồng khí tức nhu hòa tràn vào cơ thể, đem khí lạnh kia từng trấn áp. Vũ Quân ý thức mơ màng, cọ cọ người muốn đến gần nguồn khí kia hơn một chút. Thật sự rất thoải mái! Luồng khí kia đem quái khí nóng lạnh trong người Vũ Quân dần dần chế ngự, ko cho chúng chạy lung tung nữa. Cả linh hồn sắp bay ra ngoài của nàng cũng được an lành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-gia-lanh-vuong-phi/2283977/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.