Ấy thế nào cô lại ngủ quên nếu không phải có tiếng gọi cửa của ai đó thì có lẽ cô vẫn ngủ tiếp. Mộc Y bước ra khỏi bồn tắm mặc áo choàng tắm rồi đi ra ngoài mở cửa. Ra là người đưa đồ ăn cho cô
. - Xin lỗi! Tôi không thấy đói phiền cô mang đi cho! _ Mộc Y xua xua tay không nhận đồ ăn rồi đóng cửa lại luôn.
. Mái tóc trắng vẫn còn ướt nhỏ từng giọt xuống áo làm ướt mất một mảng. Mộc Y thẫn thờ bởi bình thường sẽ có người lau tóc cho cô giờ không có ai nên cô có chút không quen.
Mộc Y ngồi co mình một góc mệt mỏi nhìn ra ngoài cửa sổ cô muốn khóc nhưng không có nước mắt để mà khóc, tâm trạng cô vô cùng đau khổ không phải vì giết người mà là đến đám ma cho cha cô cũng không có mặt được như vậy là bất hiếu. Đến cuối cùng cô vẫn chẳng thể bảo vệ được ai.
. Ngồi một lúc cô quyết định đứng lên ra ngoài vừa đẩy cửa một cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt cô xung quanh khắp nơi toàn máu là máu. Mộc Y hít một hơi thật sâu rồi bước tiếp đến bảng xếp hạng không ngờ chỉ sau một đên đã có nghìn người bỏ mạng. Từ xa cô nghe thấy tiếng hét thất thanh van xin tha mạng, càng ngày tiếng hét đó càng gần
. " A..aaaaa, xin... Hãy tha mạng cho tôi điiii..., ai đó...' cứu tôi với '.
. Mộc Y quay người bước đi nơi này vốn dĩ chính là như thế nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-tong-moc-y-cu-da-chet-xin-dung-lam-phien-toi/2573869/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.