Khi Thái Hậu biết tôn tử mà bà mong đợi từ lâu đã ra đời, bà vui lắm. Ngay khi bà đang định đến Vị Ương cung xem tiểu tôn tử thì Ninh Tử Hàn đã qua đây.
Có lẽ là người gặp việc vui thì tinh thần thả lỏng, Thái Hậu hôm nay khí sắc tương đối tốt, cẩm y hoa phục, lại lộ ra một chút phong thái phong hoa tuyệt năm đó, thấy Ninh Tử Hàn tiến vào, Thái Hậu sắc mặt trầm xuống,“Hoàng hậu vừa sinh, ngươi không ở bên y, lại đến nơi này làm gì?”
— quả nhiên là có tôn tử liền quên nhi tử, Ninh Tử Hàn oán thầm, đương nhiên là ngoài miệng thì nhất định không thể nói ra. Ninh Tử Hàn cười hì hì nói,“Tất nhiên là muốn báo hỉ cho mẫu hậu.”
“Vậy bây giờ cùng mẫu hậu tới Vị Ương cung, mẫu hậu còn muốn xem tôn nhi của ta nữa.”
Xem bộ dáng vội vàng nôn nóng này của Thái Hậu, Ninh Tử Hàn than thở nói,“Mẫu hậu a, nhi tử mới tới, ngài liền không cho nhi tử nghỉ một lát uống chén trà rồi mới đi sao?”
Ninh Tử Hàn cho rằng Thái Hậu cuối cùng sẽ đồng ý cho mình thong thả uống một chén trà, không nghĩ tới đôi mi thanh tú của Thái Hạu thoáng nhướn,“Không duyệt, hiện tại liền đi ngay.”
Đáng thương cho Ninh Tử Hàn, mới từ Vị Ương cung đi ra, ở Kiến Ninh cung chưa tới nửa nén hương lại phải cùng Thái Hậu về Vị Ương cung. Vị Ương cung cách Kiến Ninh cung không xa, nhưng hoàng cung lớn như vậy, Thái Hậu lại muốn tự đi qua. Tuyết rơi nên đường trơn, Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-tinh-nam-hau-that-on-nhu-trong-sinh/1322047/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.