“Nếu ngươi cứ nhất quyết cho rằng như thế, vậy thì động thủ đi.”
Dứt lời, Ninh Tử Hàn ném táp vũ kiếm trong tay xuống,“Ta tuyệt đối sẽ không phản kháng.”
–––– ngươi từng vì ta mà chết. Vậy thì kiếp này ta chết trong tay ngươi, coi như là được đền bù lại cho ngươi rồi.
Cố Vân Sương nheo mắt,“Ngươi thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi sao?”
Ninh Tử Hàn nhìn chằm chằm Cố Vân Sương thật lâu, đột nhiên cảm thấy mắt có chút chua xót “Ta chưa bao giờ hoài nghi về sự quyết đoán của Cố Vân Sương.”
Cố Vân Sương nhẹ nhàng nở nụ cười.
Ninh Tử Hàn cười khổ, ta đã lâu rồi không được thấy ngươi tươi cười xinh đẹp như vậy, nhưng khi được ngắm nhìn, lại là lúc ngươi muốn giết ta, đây là sự nhẫn tâm của ngươi, cũng là nỗi bi ai của ta.
Cố Vân Sương rút kiếm, chỉ trong nháy mắt,kiếm của Vân Sương đã đâm vào ngực trái của Ninh Tử Hàn, ngay vị trí trái tim.
Máu từ lồng ngực rỉ ra, nhiễm đỏ vạt áo trước.
Cố Vân Sương trong nháy mắt mở to mắt, giống như có gì đó từ tim mình chảy ra.
Thưc ra Ninh Tử Hàn vẫn đang đánh cược, cược rằng y sẽ không đành lòng, nhưng rõ ràng là lần này hắn đã là kẻ thua cuộc, “Ngươi…… Quả thật là…… Một…… Đường sống…… cũng không lưu.”
Lời nói đứt quãng biểu hiện rằng Ninh Tử Hàn giờ phút này đã rất suy yếu, thị vệ xung quanh lại một lần nữa xông tới, khi An Hỉ đi lấy quần áo về thì liền thấy vết máu trước ngực Hoàng Thượng.
An Hỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-tinh-nam-hau-that-on-nhu-trong-sinh/1322031/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.