Tô hoàn trở về Thái Y viện, cố gắng tra sách cổ, cuối cùng cũng tìm thấy trong quyển [ Nam Cương cổ kỷ ] có một chút manh mối mà hắn muốn biết.
Ninh Tử Hàn nằm trên long sàng tại Dưỡng Tâm điện, nghĩ ngợi không dứt, cả đêm không ngủ.
Ngày hôm sau sau khi bãi triều, Tô Hoàn liền đến Ngự Thư phòng xin cầu kiến.
Ninh Tử Hàn vừa thấy người đến là Tô Hoàn, lập tức hỏi,“Sao? Có tra ra manh mối gì không?”
Tô Hoàn hạ giọng,“Thỉnh Hoàng Thượng cho kẻ hầu người hạ lui hết xuống ạ.”
Ninh Tử Hàn thần sắc thay đổi, sai An Hỉ mang hết cung nhân hầu hạ bên cạnh lui hết ra ngoài.
“Bây giờ thì nói đi, ngươi rốt cuộc là tra ra cái gì rồi?”
“Hoàng Thượng còn nhớ tử y giáo không?”
Nghe được ba chữ này, Ninh Tử Hàn ngẩn người,“Tử y giáo, quật khởi hô mưa gọi gió, bá chủ hai mươi bốn năm trời, sau đó giáo chúng của tử y giáo đều bị phụ hoàng hạ lệnh chém giết.”
Tô hoàn cầm quyển [ Nam Cương cổ kỷ ] tối hôm qua tìm được ra, lật đến chương về thất tâm cổ sau đó giao cho Ninh Tử Hàn,“Hoàng Thượng nhất định biết, tử y giáo sở dĩ là tà giáo lớn nhất giang hồ, chính là bởi vì thất tâm cổ này.”
Ninh Tử Hàn cẩn thận đọc ghi chép trong sách,“Thất tâm cổ, cổ trùng sinh sản trong hang đá của Nam Cương, tính thích âm, không nhìn được ánh sáng, có thể chế thành tán nhỏ, khi hạ cổ thì chỉ cần dung hợp vào máu của người muốn hạ cổ là được, người bị hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-tinh-nam-hau-that-on-nhu-trong-sinh/1322028/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.