An Ninh dưới sự giúp đỡ của Chúc Nhan tổ chức một triển lãm tranh.Sau khi kết hôn luôn xoay quanh gia đình, làm trễ nải gần ba năm, chođến khi An An đi nhà trẻ cô mới chấp bút vẽ một lần nữa.
Chuyện vẽtranh, cả Chúc gia đều hết sức ủng hộ cô, mà ngay cả Chúc lão gia khôngcó việc gì thì cũng thích ngồi ở trên xích đu không nhúc nhích, mặc choAn Ninh lấy ông làm người mẫu trên giấy cầm thuốc màu đồ tới đồ lui.
Nói thật, Chúc lão gia cũng không thích An Ninh vẽ mình có nhiều thay đổi,nhưng mà ông đều vui vẻ khen đẹp, rất tốt!An Ninh ngoài miệng không nói nhưng thật ra trong lòng hiểu lão giađang khích lệ mình.
Có một ngày cô hăng hái tốn cả một ngày dùng phongcách tả thực để vẽ khuôn mặt giống lão gia ba phần tư.
Chúc lão gia kinh ngạc nhìn bức tranh, lại soi gương, cuối cùng mừng rỡ nhìn An Ninh nóimột câu khiến cô dở khóc dở cười:“Không ngờ con bé có bản lãnh này! Chốc nữa cho chúng ta một tấm ảnh gia đình!”
Chúc lão gia lớn tuổi, An Ninh chưa bao giờ có ý không vâng lời ông.
Mặc dù phong cách tả thực cũng không phải là xu hướng phát triển, cũngkhông phải là mục tiêu cô nghiên cứu, cô có thể tốn rất nhiều thời gianđể suy nghĩa, đi tìm tư liệu sống, lật đi lật lại rất nhiều lần cảnhtượng cuộc sống, cuối cùng chôn mình ở phòng vẽ tranh trong suốt mộttháng mới vẽ ra một bức tranh vừa là phong cách tả thực lại có một bứcảnh gia đình của mình.Ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thieu-truy-the/3249218/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.