Nói không chừng, Nhâm Vũ Văn này luônkhông nghiêm túc như vậy, có thể bọn họ hiểu lầm mà thôi.
Sáng sớm hômsau xe lửa tới cổ trấn ở thành phố.
Xuống xe lửa còn phải ngồi xe hơi đi hai canh giờ nữa chính xác mới là đến điểm cuối.
Xe buýt dành chotrường học không có dư nhiều chỗ như vậy, Tương Sinh liền thuê một chiếc xe hơi.
Nói đến kỳ quái, nhìn xung quanh cái trạm xe này, vậy mà có rất ít xe taxi.
Giữa tháng tư, cảnh xuân tươi đẹp, chính là viện mỹ thuậttạo hình dạy vẽ vật thực vào giờ cao điểm, cũng có không ít người đi dulịch, dòng người ở trạm xe lửa rất nhiều.
Đột nhiên Nhâm Vũ Văn mangtheo phụ tá của anh ta tới nói:“An Ninh, chúng ta xuống xe chậm, không mướn được xe.
Bạn xem có thể đi phương tiện khác hay không?”
Vẻ mặtNhâm Vũ Văn bất đắc dĩ đứng ở bên cửa sổ xe.An Ninh nhìn Tương Sinh và Tiểu Lý mộtlúc, lại nhìn các bạn học trải qua cả đêm trên xe hơi mệt mỏi và thiếukiên nhẫn đứng bên cạnh bọn họ cùng chờ đi xe buýt, gật đầu.
Dù sao mộtloạt chỗ ngồi phía sau xe đều trống.Nhưng mà, An Ninh không nghĩ tới NhâmVũ Văn này kể từ lúc lên xe, miệng cũng nói liên hồi, một lát nói phongtục môi trường bên này, một lát nói lịch sử điển cố của trấn nhỏ, AnNinh cảm thấy phiền não, hơn nữa trong xe tải nhỏ hơi cũ tản ra mùixăng, lúc bọn họ hạ tốc độ ở trên đường lớn, An Ninh hoàn toàn say xerồi.
Sắc mặt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thieu-truy-the/3249203/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.