Trường học quyết định đưa học sinh đếnthị trấn cổ phía nam cách Trung Quốc nửa vòng, trong nửa tháng, cũng khó trách Chúc Nhan mất hứng.“Anh không muốn cho em đi, thì em không đi.”
An Ninh che dấu thất vọng ở trong lòng, ngoan ngoãn nghe theo anbài của Chúc Nhan.
An Ninh rất muốn đi ra ngoài một chút, cô hiểu hoàncảnh bây giờ mình.
Cuối cùng vụ án của Bạch Sa Sa và Bạch Lễ Văn cũngđã quyết định rồi, Bạch Lễ Văn bị phán xử ở tù chung thân, tước đoạtquyền lợi chính trị cả đời, tịch thu toàn bộ tài sản; Bạch Sa Sa bị phán xử tù thời hạn hai năm, tước đoạt quyền lợi chính trị hai năm, tịch thu toàn bộ tài sản phi pháp, cũng hoãn lại một năm thi hành, chờ sau khicô ấy tốt nghiệp đại học thì lại ngồi tù.Sau khi An Ninh biết được tin tức nàythì liên tục có mấy cơn ác mộng vào buổi tối, Chúc Nhan không biết làmsao, cuối cùng đành phải đồng ý cho cô đi vẽ vật thực, thuận tiện giảisầu.An Ninh biết chuyện Bạch Sa Sa cóchuyển biến tốt, được hoãn lại trong một năm, do Chúc Nhan có đủ nănglực để cho chuyện cô ấy lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
Nhưng mà,Chúc Nhan rõ ràng không có loại tính toán này.
An Ninh cũng chỉ có thểđể lo lắng ở trong lòng, ngoài mặt làm bộ như không có chuyện gì phátsinh, ngoan ngoãn nghe theo an bài của Chúc Nhan.Ăn xong cơm tối Chúc Nhan đến thư phòng xử lý chuyện, An Ninh gọi điện thoại cho trưởng lớp ghi danh muốn đi vẽ vật thực, sau khi tắm rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thieu-truy-the/3249201/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.