“Ừ, tôi hiểu .”
An Ninh nhận lấy giấyphác hoạ và bàn vẽ trong tay Tiểu Lý, hai người cũng tới giúp đỡ dùngđinh mũ cố định chắc.“Được rồi, các người đi ra ngoài đi!Buổi trưa tới đây đón tôi là được!”
An Ninh đã nhận thấy vài ánh mắtchung quanh khác nhau.
Cô thật sự không muốn trở thành tâm điểm của sựchú ý.Tương Sinh và Tiểu Lý liếc nhìn nhau, cả hai cùng rời khỏi.Chờ mọi người dọn dẹp đồ đạc xong thì,thầy giáo cũng dọn sắp xếp tư thế người mẫu xong, sau bắt đầu giải thích yêu cầu chương trình học lần này, mục đích căn bản của trường học.
Saukhi chờ thầy giáo giải thích xong, An Ninh đã lâu chưa có vẽ vật thựcgần như không thể đợi nữa bắt đầu vẽ tranh.Chỉ có điều, trong tiếng bút chì cọtrên giấy phát ra xoạt xoạt của mọi người có xen lẫn tiếng nho nhỏ củahai nữ sinh nói chuyện với nhau.“Người vừa rồi, là Chúc Nhan sao? Mình không có nhìn lầm chứ?”
“Nhìn khắp thành phố A, có thể tìm ra được mấy người ức chế ham muốn mà có khí chất lạnh lùng dễ nhìn như vậy?”
“Cô gái …..kia…… An Ninh……”
Kế tiếptiếng hai người thảo luận càng nhỏ đi, An Ninh nghe không rõ, cũng không muốn nghe.
Cô cố gắng tập trung mà đem tinh thần đặt ở trên hình tượng.
Chờ đến mười một giờ, một ông cụ phong cách như ông tiên tóc hoa râm,mặc một bộ sa tanh chiếc áo len màu xanh đi đến.
An Ninh biết người này, trên căn bản ở trong nước xem như là ngôi sao sáng trong giới vẽ tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thieu-truy-the/3249197/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.