Nếu như ngày đó thật sự xảy ra chuyện gì, có lẽ cả vận mệnh của anh cũng sẽ thay đổi theo.Lúc An Ninh trở về, bọn họ vừa thảo luận được một đoạn.
An Ninh đibộ cả người ra mồ hôi, đến trên ghế sa lon vừa định tháo khăn quàng cổcùng cái mũ, bị Chúc Nhan ngăn lại.“Chờ đổ mồ hôi xong hãy cỡi quần áo.”
Chúc Nhan đem ly nước trà nóng trước mặt mình đưa cho An Ninh sưởi ấm tay.
Lục Sâm cùng Phàn Siêu nhìn nhau, bọn họ nghe nói Nhan thiếu rất cưng chìu An Ninh, chỉ là khôngnghĩ cưng chìu đến nước này.“Chị An Ninh bị cảm?”
Lục Sâm quan tâm hỏi.“Ừ, cũng sắp khỏe rồi.
Tiểu Sâm vẫn còn đi học chứ?”
An Ninh len lén nhìn Chúc Nhan một cái, cảm giác anh không có ý phản đối, tiếp tục hỏiLục Sâm.“Đại học năm 3, cũng sắp tốt nghiệp.
Bây giờ tôi đang chuẩn bị tựmình gây dựng sự nghiệp, bây giờ chị còn vẽ tranh chứ?”
Lục Sâm hỏi mộtchút.“Ừ, mình rãnh rỗi không có gì làm sẽ vẽ tranh.
Nếu thích, cả đờicũng không muốn vứt bỏ.”
An Ninh không biết bây giờ Lục Sâm đã không còn vẽ tranh nữa.“Ừ, ngàn vạn không thể vứt bỏ, sẽ hối hận .
Bây giờ mặc dù tôi đanghọc máy tính, nhưng mà nội dung gây dựng sự nghiệp có liên quan với vẽtranh.
Tôi nghĩ chờ sự nghiệp thành công, sẽ tiếp tục vẽ tranh.”
“Vậy trước tiên anh hãy nghĩ làm thế nào mới có sự nghiệp thành công đi! Chuyện ngày hôm nay nói tới đây thôi, các người trở về suy nghĩ cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thieu-truy-the/3249195/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.