“Em muốn cứu cô ấy?”
Chúc Nhan ôm lấy An Ninh, để cho cô ngồi ở trên đùi anh.“Em chỉ là cảm thấy…… tội của cô ấykhông đến bước này.”
An Ninh cẩn thận cân nhắc dùng từ.
Chúc Nhan khôngnói thêm gì nữa, hết sức chăm chú xem tin tức.
An Ninh dè dặt mà ngồi ởtrên đùi anh, trong lòng có một ngàn một vạn lo lắng cũng không thể biểu hiện ra.Buổi tối hôm sau lên máy bay, buổi sáng Chúc Nhan mang An Ninh đi dạo phố, để cho cô mua một số quà tặng cho người nhà.An Ninh cùng người nhà mỗi một tuần lễđều gọi điện thoại, cục cưng mỗi ngày ầm ĩ suy nghĩ ăn đủ loại đồ ăn vặt mà ở Mỹ quốc mua không được.
Lần này An Ninh mua không ít, để cho cậunhóc ăn đỡ thèm.Xế chiều về đến nhà, An Ninh tự mìnhlàm gói không ít sủi cảo, đặt ở trong tủ lạnh cho mau đông lạnh sau đósắp xếp thật ngay ngắn vào trong hộp cơm.
Dĩ nhiên, Chúc Nhan là ngườinếm đầu tiên, đối với tay nghề của An Ninh rất là hài lòng.“Sau này có thời gian thì gói ăn.”
Chúc Nhan uống xong nước dùng còn lại của sủi cảo, ăn đến mặt mày đỏ hồng.“Anh muốn ăn, em sẽ gói.”
An Ninh ngồi ở trên đùi Chúc Nhan, cầm lấy khăn tay lau sạch mồ hôi trên trán của anh.Lúc ở thành phố A đi là buổi tối, lúctới sân bay Newyork là buổi tối.
Bay mười mấy giờ, mặc dù là khoang hạng nhất, nhưng cũng làm cho người ta cảm thấy toàn thân đau buốt.Tới đón máy bay chính là mấy ngườitrung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thieu-truy-the/3249190/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.