“La Lăng Thu đã trở về trường học đi học rồi.”
Tối hôm đó, lúc ăn cơm Chúc Nhan đột nhiên nói với An Ninh.“Đã trở về……”
An Ninh ngơ ngác ngây người lập lại một lần, lại cũng không có phản ứng gì.“Em hãy dưỡng bệnh thật tốt, chờ em bồi dưỡng thân thể tốt, anh liền dẫn em đi Mỹ quốc gặp em trai em.
Sau khi trở về, anh an bài cho em đihọc.”
Chúc Nhan lau cháo bên môi An Ninh, bây giờ An Ninh làm cho ngườita cảm giác giống như là bảy hồn ba phách thiếu một hồn một phách, phảnứng chậm lụt, không có buồn vui.“Đi học?”
An Ninh rốt cục ngẩng đầu nhìn về phía Chúc Nhan.“Ừ, đi học, vẽ tranh.
Em mau mau khỏe lại, đừng như vậy nữa.”
ChúcNhan ôm An Ninh vào trong ngực, bỗng chốc hạ xuống hôn khóe môi của cô.“Chúc Nhan……”
An Ninh cơ hồ là nức nở lên tiếng.“Ừ, anh đây.”
Chúc Nhan ôm lấy cô thật chặc.“Em không muốn đến địa ngục, em không muốn……”
An Ninh nắm quần áo Chúc Nhan thật chặc, giống như là nắm lấy cây cỏ cứu mạng vậy.Ngày thứ hai, tuyết rơi, trận tuyết đầu tiên mùa đông năm nay.
AnNinh tỉnh lại thấy thế giới tuyết trắng phía bên ngoài cửa sổ, muốn điđắp người tuyết.
Chúc Nhan có chuyện phải xử lý, sáng sớm liền đi rangoài, người giúp việc trong nhà ngăn An Ninh không được, chỉ đành phảigọi điện thoại cho Chúc Nhan.Đến lúc Chúc Nhan vội vã trở về, chỉ thấy An Ninh mặc áo lông màutím sáng tới đầu gối, hứng khởi vây quanh một người tuyết được tạo hìnhtinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thieu-truy-the/3249186/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.