An Ninh mới vừa làm xong bản phác thảo, thời điểm chuẩn bị lên màu sắc, đột nhiên cảm thấy bên cạnh không khí có chút kỳ quái. Bởi vì âm thanh sửa sang hổn độn trong đại sảnh vậy mà trở nên yên lặng như tờ. Nếu như không phải là giữa chừng dừng lại đổi thuốc màu, cô có thể vẫn không ý thức được.
Xuất phát từ lòng hiếu kỳ, An Ninh quay đầu lại nhìn một chút, thậm chí cảm thấy bóng dáng cao cao đứng trong đại sảnh kia có chút quen thuộc. Khi cô đang suy tư về việc đã gặp người này ở nơi nào, người ấy đúng lúc nhìn sang, dĩ nhiên là đã gặp qua người kia ở phi trường! Trong nháy mắt, An Ninh cảm giác hình như là mình gặp sét đánh, từ đầu đến chân cũng căng lên. Cái khay hòa màu đang chà chà trong tay đã rớt xuống, âm thanh loảng xoảng vang vọng cả đại sảnh. Nhất thời, ánh mắt của mọi người cũng tập trung ở trên người cô , vốn là Trương Khôn khẩn trương đang ở bên cạnh Chúc Nhan khi nghe thấy cái thanh âm này, xui xẻo mà một thân chảy mồ hôi lạnh.
“An Ninh?” Chúc Nhan ngẩng đầu, mặt không chút thay đổi nhìn sắc mặt có chút khó coi của An Ninh. Nếu như không phải là do cái âm thanh chói tai kia, anh thật đúng là không có chú ý tới An Ninh. Bởi vì, tất cả mọi người vẽ tranh ở chỗ này khuôn mặt đều hướng vào vách tường. Chỉ dựa vào lưng, tuyệt đối là anh không nhận ra người chỉ thấy mặt một lần.
“Thì ra An tiểu thư là bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thieu-theo-duoi-vo/31157/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.