Mưa vẫn rơi.
Vì sao còn không dứt? Đã mưa liên tiếp suốt mấy ngày rồi.
Vũ Đồng nằm gục bên cửa sổ, trông rất cô độc lẻ loi nhìn lên bầu trời. Màn đêm phủ một màu tối đen, bá đạo che kín cả thành phố. Mưa cùng sương mù che khuất các ngọn đèn ne-on của thành phố, hết thảy càng tăng thêm vẻ lạnh lẽo tiêu điều.
Cô lại bị vây hãm.
Bị cơn mưa bó buộc, bị màn đêm vô tận bao vây, bị mắc kẹt giữa sự dịu dàng ôn nhu của anh.
Cô không biết làm cách nào để thoát ra.
Đang lúc ngẩn ngơ, ngoài cửa chính truyền đến vài tiếng động làm cô giật nẩy người.
Là anh! Anh đã trở về.
Cô quay đầu, đôi mắt trong suốt nhìn thấy thân hình tráng kiện của anh ngay lúc này bước vào. Lúc này trong căn phòng trống rỗng rốt cục đã có thêm một người, trái tim như nhảy nhót không ngừng.
Nhưng rất nhanh, tim cô như trầm xuống. Không thể tưởng tượng nổi anh vào cửa với thân hình xiêu vẹo, hơn nữa còn có một người phụ nữ đang dìu ở một bên.
Sao lại thế này?
Vũ Đồng vừa sợ hãi vừa lo lắng, nhưng vẫn mang lên khuôn mặt tươi cười, nghênh đón. “Triệt, làm sao vậy? Anh đã uống say sao?”
Không trả lời, ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt đỏ ngầu khiến cho cô sợ hãi.
“Cưng là vợ của Triệt?” Người phụ nữ bên cạnh anh mở miệng nói trước. Đôi mắt tô màu vàng kim tuyến trông rất quyến rũ, yêu mị ánh mắt lên xuống đánh giá cô.
Cô nhíu mi, ngấm ngầm bực mình.
“Vẻ ngoài cũng không tệ! Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-the/128870/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.