Edit + Beta: Krizak
Một chén sầu xa cách
Cô đơn lặng thinh bên cửa sổ
Ta đứng sau cánh cửa
Tự dối lòng người vẫn chưa ra đi
Về thăm lại chốn xưa
Trăng rằm thêm tĩnh mịch
Nửa đêm thanh tỉnh, dưới ngọn nến
Không đành lòng hà trách ta
Một hồ phiêu bạc
Lưu lạc chân trời thật khó uống
Sau khi người ra đi
Rượu nồng, hồi ức, kỉ niệm như quay về
Nước hướng đông chảy
Thời gian làm sao lấy lại
Hoa khai chỉ một lần khoe sắc
Ta để lỡ rồi
Ai đang dùng tỳ bá tấu lên
Một khúc Đông Phong Phá
Năm tháng làm bức tường bong tróc
Cho ta thấy ký ức thủa nhỏ
Nhớ lại khi chúng ta còn tấm bé
Bây giờ lại như tiếng đàn sầu kín
Ta đợi người mà người nào hay
Ai đang dùng tỳ bà tấu lên…
Một khúc Đông Phong Phá
Lá phong nhuốm sắc màu chuyện xưa
Kết cục ta xem thấu
Con đường ngoài hàng rào cũ ta nắm tay người đi qua
Ở nơi khói hoang cỏ dại
Ngay cả lời chia tay cũng trầm mặc (*)
(*) East wind breaks – Jaychou
Âm thanh Sở Tụ giống như suối trong veo vắt, ẩn chứa nhàn nhạt hoài niệm cùng ưu thương đau buồn; Tần Nguyệt nghe nghe cũng nhẹ nhàng ngâm xướng, mang theo một tia mê man phiền muộn.
Xuân sơn điểu không đề, điểu minh sơn canh u.
Sở Tụ hát hai lần Đông Phong Phá, Tần Nguyệt đã có thể đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thao-ham-tri/2376220/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.