Edit: Krizak
Beta: Suzaku
Ánh trăng rọi qua mành, xuyên thấu chiếu vào bình hoa trên cửa sổ, bên ngoài song cửa lọ mai gốm trắng lờ mờ một mảnh, mơ hồ sắc sảo, đã nhìn không ra hình dạng ban đầu.
Lời nói Sở Tụ quá mức mềm nhẹ bình thản, thậm chí không nghe ra cậu muốn biểu đạt loại ý tứ nào, hô hấp Hoàng đế dừng một chút, nghiêng nghiêng người, vươn tay nắm lấy bàn tay Sở Tụ, vuốt ve. Lòng bàn tay Sở Tụ lưu lại vết chai mỏng do cầm bút lông, hắn vuốt vuốt thật lâu nơi ấy, mới mở miệng nói, “Nói là chuyển biến tốt, chỉ sợ là hồi quang phản chiếu.”
Sở Tụ không nghĩ tới Hoàng đế lại nói trực tiếp như vậy, trong khoảng thời gian ngắn cậu không biết nói gì, trầm mặc quấy nhiễu hai người.
“Trẫm vẫn luôn trông coi Thục Trân, ngươi là ghen sao?” Hoàng đế nắm chặt tay Sở Tụ, trong bóng đêm, đôi mắt chăm chú nhìn biểu cảm Sở Tụ.
Sở Tụ nhắm mắt lại, thở ra nói, “Hoàng Thượng nói lời này cũng không sợ thần thật sự ghen?”
Nhưng thật ra trẫm hy vọng ngươi ghen, ngươi bộ dạng hờ hững bình thản như vậy, trẫm đều không thể phỏng đoán tâm ý ngươi. Hoàng đế có chút bất đắc dĩ, cân nhắc nửa ngày, cuối cùng vẫn là nửa giải thích, nửa cảm khái nói, “Thục Trân từ mười bảy liền đi theo trẫm, nhiều năm như vậy, trẫm đã sớm hình thành thói quen có nàng bên người trẫm. Nay nàng bị bệnh, bệnh lại rất nặng, cũng không còn bao nhiêu ngày, vô luận là nhớ tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thao-ham-tri/2376126/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.