Hành đáo thủy cùng xứ
Tọa khán vân khởi thì
Ngẫu nhiên trí lâm tẩu
Đàm tiếu vô hoàn kỳ
“Tử Du, vì sao ngươi không nguyện ý nhận ta?”
“Ngươi sao lại không phân lớn nhỏ như vậy? Tốt xấu ta cũng là Phụ thân của ngươi!”
“Tử Du, trả lời vấn đề của ta.”
Trời ạ! Triệu Phỉ Khanh lại một lần nữa biết mình bị tiểu quỷ này ăn sạch là cái chắc rồi!“Bởi vì ngươi còn chưa đủ thành thục, cái gì cũng không biết cho nên chúng ta còn có thể làm phụ tử, nếu xảy ra chuyện gì, vậy thì muốn thì khôi phục lại như trước khó càng thêm khó!”
“Ngươi chẳng lẽ cho rằng ta sẽ giống cái tên còn thua cả chó đó vứt bỏ ngươi?”
“Không, ngươi sẽ không.”
“Ta biết mà……” Lãnh Thanh khoái hoạt.
“Bởi vì nhìn kết cục của hắn ngươi không có gan làm.”
“Tử, Tử Du……”
“Ngươi còn chưa đủ thành thục, không thể hoàn toàn phụ trách hành động của mình.”
“Vậy ngươi cho rằng lúc nào mới tính thành thục?” Lãnh Thanh hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang!
“Qua năm năm, không, bốn năm là đủ rồi. Sinh nhật hai mươi ba tuổi của ngươi, nếu ngươi còn không thay đổi tâm ý, ta đáp ứng ngươi.”
“Thật sao?” Lãnh Thanh hai mắt sáng rỡ.
“Nhưng trước đó thì sao, nếu ngươi trong bốn năm nay có hành động quá khích, ta sẽ lập tức tự sát.”
“Hảo, ta đáp ứng!”
“Không có việc gì nữa chứ? Ta muốn ngủ, tự về phòng đi.”
“Tử Du……”
“Phải gọi ‘Phụ thân’!”
“Vì sao ngươi thề với nương sẽ không động tình với nữ nhân khác nữa?”
“Bởi vì nương ngươi không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thanh/110963/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.