Nói xong, Lâm Hoàng Phong đứng dậy và đi đến chỗ cây đàn piano.
Ánh sáng vừa vặn chiếu vào anh, những nốt nhạc trên đầu ngón tay anh cứ như có linh hồn.
Khoảnh khắc đó, anh giống như một hoàng tử bước ra từ trong tranh ảnh.
Đỗ Minh Nguyệt mê hoặc nhìn anh, lúc này cô chợt nghe thấy bà Smith nói đùa: “Cậu Phong đẹp trai quá, cô Phong quả thật có phúc!”
Có phúc? Đỗ Minh Nguyệt mỉm cười chạm nhẹ vào chiếc nhẫn trên ngón tay của mình, mà không hề cảm nhận được độ ấm.
Sau bữa tối mọi người nói chuyện rất vui vẻ.
Lâm Hoàng Phong tất nhiên rất vui khi giành được hợp tác này.
Trên đường trở về, Đỗ Minh Nguyệt có chút mệt mỏi, cô nhìn phong cảnh ngoài cửa xe rồi dần dần thiếp đi.
Đến biệt thự, cô vẫn chưa tỉnh dậy.
Nhìn khuôn mặt say ngủ của cô, trong lòng Lâm Hoàng Phong cảm thấy ấm áp, anh vuốt ve tay cô, hạ xuống trên môi cô một nụ hôn.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, đầu óc của Đỗ Minh Nguyệt vẫn còn choáng váng.
Vừa đến công ty liền bị bắt đi làm trợ lý cho Thúy Hân.
Thúy Hân đang trang điểm, nhìn thấy cô đi tới liền hơi nâng cằm lên: “Cô đến rồi à?”
Nếu không biết cô ta có tính cách như vậy, e rằng ai cũng sẽ nghĩ cô ta đang khiêu khích mọi người.
“Tôi không có kinh nghiệm làm trợ lý, đến lúc đó đừng có mà trách tôi đấy!” Đỗ Minh Nguyệt quyết định tiêm một mũi dự phòng cho cô ta trước.
Thúy Hân nghịch tóc: “Cô yên tâm đi, làm sai nên mắng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-tam-tong-tai-cung-vo-tan-xuong/980465/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.