Từ lâu sớm đã nghe danh tiếng của Trương Văn Thành, anh ta là cảnh sát giỏi nhất trong đội đặc nhiệm, không chỉ nhiều lần bắt được một số kẻ đào tẩu mà còn phá hủy hang ổ của trùm ma túy.
Nhiệt huyết và mạnh mẽ là những từ đại khái để nói về những người như Trương Văn Thành.
Trên thực tế ai mà chẳng yêu quý anh hùng, đối với nhân dân mà nói Trương Văn Thành giống như một vị anh hùng vậy.
“Em đi cùng với anh đi nếu không lại gặp nguy hiểm nữa thì sao?”
Đỗ Minh Nguyệt mím môi đồng ý.
Nhìn thấy nơi phát tờ rơi bị đánh đổ, một vài chỗ vẫn còn dấu vết của tờ rơi Đỗ Minh Nguyệt lúc này càng thêm sốt ruột.
Phải làm sao bây giờ? Cô căn bản không có cách nào để giới thiệu chúng nữa rồi.
Mặc dù tờ rơi đã biến mất hết nhưng lại không phải là do cô ấy gửi chúng đi.
Trương Văn Thành nhìn gương mặt lo lắng của cô liền vội vàng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Đỗ Minh Nguyệt nói với anh ta về vấn đề này và anh cũng tìm chúng cùng cô.
“Để anh giúp em tìm, đó chắc hẳn là thứ rất quan trọng với em.”
Đỗ Minh Nguyệt cảm động trong lòng, cô sợ mình không thể nắm lấy tay anh liền dùng nước mắt nước mũi nói: “Cảm ơn anh cảnh sát Việt Nam lương thiện.”
Có điều tờ rơi này không phải là dễ tìm.
Lúc này các cảnh sát khác chạy tới nhìn cảnh sát Thành đang rất nhiệt tình giúp đỡ một người phụ nữ, không biết nên vui hay nên buồn.
Lúc đầu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-tam-tong-tai-cung-vo-tan-xuong/980442/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.