“Được, vậy tôi chọn lớn.” Đỗ Minh Nguyệt nói trong cơn say.
Người đàn ông kia vừa nghe, lập tức nhướng môi, chuẩn bị táy máy tay chân thì bị một bàn tay nắm lại cổ tay.
Người đến là Trương Văn Thành.
“Ra ‘Thiên Khai’ cũng không tính nhỉ?”
Nói xong, anh ta hơi dùng lực một chút, cái chung lắc trên tay gã ta lập tức rơi xuống.
Đỗ Minh Nguyệt bĩu môi, rồi cầm lên nhìn một chút, sau đó chỉ vào lỗ mũi gã ta: “Anh lại ra ‘Thiên Khai’ à?”
Người đàn ông kia thấy chuyện bại lộ, không thể làm gì ngoài nghiến răng nghiến lợi nhìn Trương Văn Thành: “Tốt nhất là mày đừng có xen vào chuyện của người khác.”
Trương Văn Thành cười một tiếng, trong mắt lại không hề có ý cười: “Vậy thì tôi càng muốn xen vào đấy.”
“Vậy đừng nói sao tao vô tình, anh em đâu, đánh nó cho tao.”
Vừa dứt lời, một đám người đã nhanh chóng vọt ra từ phía sau.
Đỗ Minh Nguyệt nhìn bọn họ đánh nhau, còn ngồi một bên vỗ tay khen hay: “Đánh nhau kìa, đánh nhau luôn.”
Trương Văn Thành có hơi bất đắc dĩ đỡ trán, nhìn bộ dạng này của cô rõ ràng là đã uống quá nhiều rồi.
Nhưng anh ta không có nhều thời gian để suy nghĩ mà phải nghiêm túc đánh nhau với bọn kia.
Bọn kia sao có thể đánh nổi Trương Văn Thành, chưa gì đã bị đánh tơi tả.
Mà Đỗ Minh Nguyệt ngồi bên kia còn vô cùng hào hứng: “Đánh đi đánh đi, đánh cho đám hung hãn này một trận.”
Anh ta bật cười, sau đó dẫn cô đi khỏi quán rượu.
Đỗ Minh Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-tam-tong-tai-cung-vo-tan-xuong/980423/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.