“Tại sao không cởi được thắt lưng?”
Cuối cùng, sau khi kéo chiếc áo sơ mi ra khỏi người, Đỗ Minh Nguyệt, người chưa bao giờ cởi thắt lưng, đại chiến với quần của Lâm Hoàng Phong ba trăm hiệp, nhưng chiếc thắt lưng vẫn không nhúc nhích.
Lâm Hoàng Phong đã nghỉ mười mấy phút, gần như đã rất tỉnh táo, khi mở mắt ra thì thấy Đỗ Minh Nguyệt đang vã mồ hôi cố cởi quần anh, lập tức khóe miệng giật giật.
Cô gái ngốc này, đây là muốn làm gì?
Anh nhàm chán nhắm mắt lại chỉ để lại một khe hở, quan sát động tác tiếp theo của cô, trong lòng dường như có một tia chờ mong.
Không biết cô đã chạm vào nút nào, thắt lưng lách cách rồi nới lỏng. Đỗ Minh Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, đưa tay lên lau mồ hôi trên trán rồi dùng sức như chín trâu hai hổ kéo chiếc quần xuống.
Cô đứng dậy để giúp Lâm Hoàng Phong đắp chăn, khi cô cúi xuống để đắp chăn lên vai thì cổ áo Đỗ Minh Nguyệt tự nhiên mở ra, cảnh đẹp bị người đàn ông nhìn thấy.
Không khí vẫn im lặng như cũ, Lâm Hoàng Phong cố gắng hết sức để kiểm soát nhịp thở của mình.
Nhưng trên chăn từ từ nổi lên một chỗ phồng đáng ngờ.
“Mệt chết đi được, lần sau anh còn uống như vậy thì tôi mặc kệ anh.” Cô đứng dậy đi tắm, Đỗ Minh Nguyệt thầm nghĩ, sớm biết vậy thì đi dạo phố về cô đã không đi tắm, ai bảo cô lười biếng.
Dưới ánh sáng mập mờ, Lâm Hoàng Phong liếc mắt nhìn về phía phòng tắm, tấm kính mờ trong phòng tắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-tam-tong-tai-cung-vo-tan-xuong/980408/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.