Lăng Khiếu Dương không hề hỏi gì cũng không hề nói gì nhưng Hữu Hi cảm giác được trong lòng hắn đang bất an, thậm chí có thể cảm nhận được lòng hắn rất đau. Nàng cảm ơn sự im lặng của hắn, hắn đã không bắt nàng phải giải thích ngay nhưng nàng không tìm ra lời lẽ thích hợp để an ủi trái tim đau đớn của Lăng Khiếu Dương. Bởi tất cả những lời an ủi đều là vô ích, nàng chỉ có thể ở bên hắn lúc khó khăn giúp đỡ lẫn nhau, ở bên hắn mà không thể nói được gì.
Người đàn ông này trong trái tim hoàn toàn chỉ có hình bóng nàng, một lòng yêu nàng, mỗi ánh mắt mỗi động tác của hắn nàng đều có thể cảm nhận được tình yêu trong đó.
Ngày hôm sau đến như mọi ngày, lúc tỉnh dậy hắn trao cho nàng một nụ hôn an bình, khuôn mặt tuấn tú vẫn còn ngái ngủ, buổi sáng trông hắn không hề lạnh lùng như bình thường.
Hữu Hi mơ màng nhìn hắn nhưng cử động không nổi, đêm qua vận động quá độ khiến thắt lưng nàng hơi đau.
“Không xuống giường nổi sao, có phải đêm qua chưa thỏa mãn không?” Hắn cười xấu xa.
“Anh có thể đừng háo sắc như vậy được không?” Hữu Hi lườm hắn, “Thắt lưng em đau lắm, anh thật dã man có biết không hả? Bữa sáng anh nấu!”
Bạc môi Lăng Khiếu Dương chụp lên hôn nàng một chút, xoay người xuống giường, thân thể cường tráng chuyển động trước mặt nàng.
Hữu Hi lười biếng nằm trên giường đến lúc Lăng Khiếu Dương nấu bữa sáng xong mới gượng dậy đánh răng rửa mặt rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-quan-da-thiep/1146313/quyen-4-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.