Máu tanh trôi qua, Xích Thành chỉ còn lại những bức tường cuối cùng, người Vô Âu Môn chấn thủ Xích Thành, cũng từ đó cướp được nhiều tiền, chuẩn bị cho cuộc tấn công thành tiếp theo.
Hữu Hi lúc đầu còn kinh hoàng cảm thấy khủng khiếp nhưng dần dần cũng bình tĩnh lại, cả ngày nhốt mình trong phòng, không hề xuất môn.
Nàng cảm thấy bên ngoài mùi máu tươi quá nặng, thi thể chết đầy, nàng cảm nhận được tính kêu rên đầy đau khổ của những người đã chết đi.
Ngồi ở trước bàn, tỉ mỉ chiết từng hoa hồng đỏ, ánh mắt bình thản không hề có chút gợn song. Chiết hoa xong, Hữu Hi thuận tay cắm vào bình rồi đặt lên bàn bát tiên.
Sau đó đi tới phòng bếp, nàng muốn đích thân chuẩn bị vài món đồ ăn Hoàng Bắc Thiên thích nhân, rồi cùng nhau dùng bữa. Người ở phòng bếp bị nàng đuổi đi, chỉ để lại mình nàng tự tay làm thức ăn rất nhiều lần. Mỗi một món đại biểu cho tâm tình của nàng, có ngọt ngào, có cay đắng, có bi thương.
Trong đầu nhớ lại khoảng thời gian vui sướng hai người cùng trải qua, Hoàng Bắc Thiên từng rất dịu dàng từng rất yêu nàng, cũng biết hắn đã hết lần này đến lần khác làm tổn thương nàng
Bận rộn trên mặt nàng vẫn nở nụ cười, đau khổ thoáng qua, nước mắt rơi xuống. Cho đến khi mặt trời xuống núi, cuối cùng cũng làm xong, Hữu Hi kêu người mang thức ăn tới phòng.
Trên bàn đầy thức ăn, đều là món hắn thích ăn, dù hắn không thể cảm nhận được mùi vị, nhưng hắn nói thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-quan-da-thiep/1146302/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.