Đồ ngốc là ta!!!.
Nhất Thần cũng từng nói với nàng như vậy.
Nhất thời Hữu Hi suy nghĩ mênh mang, giọng nói của Hoàng Bắc Thiên và Nhất Thần cùng vang lên
Hữu Hi quay người lại, thân thể lui về sau, chậm rãi rơi vào lồng ngực kiên cố.
Hoàng Bắc Thiên sao lại là ngươi? Hữu Hi tưởng rằng mình đã rơi vào tay kẻ xấu, chưa từng nghĩ đến đó lại là Hoàng Bắc Thiên. Nàng kích động nói không nên lời. Nàng dần dần lấy lại tinh thần, bàn tay nhỏ bé vội vàng kéo khăn che mặt của Hoàng Bắc Thiên xuống. Dùng sức tới gần, trong bóng đêm cố gắng nhìn rõ hắn.
Vậy người đi cứu nàng là Hoàng Bắc Thiên, hắn dám vì nàng mà đi cướp ngục. Thật sự mạo hiểm
“Ngươi”- Hữu Hi muốn nói cái gì đó, nhưng cổ họng thắt chặt, không nói nên lời, chỉ vươn tay gắt gao ôm lấy thắt lưng Hoàng Bắc Thiên, trong lòng cảm kich, dùng cái ôm để thể hiện. Nàng biết rõ tâm ý của Hoàng Bắc Thiên.
Hoàng Bắc Thiên biết rõ Hữu Hi đang suy nghĩ gì, có cảm giác gì, tay vỗ vào lưng Hữu Hi, trong lòng vui mừng.
Xe ngựa chạy vào một cái sân.
Hoàng Bắc Thiên nhanh nhẹn tiến vào trong sân, một người khác liền cứu Hữu Hi mang vào trong phòng. Trong phòng còn có cửa sau, nếu có người đến bắt, bọn họ sẽ từ đó thoát ra, trong phòng, dưới ánh nến, bóng người chớp lên, tiếng kêu kinh hãi vang lên.
“Cái gì? Ngươi sẽ tìm cách đưa ta ra khỏi thành sao?”- Hữu Hi không dám tin nhìn Hoàng Bắc Thiên..
“Ta đã an bài mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-quan-da-thiep/1146222/quyen-1-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.