Một đêm động phòng nhẹ nhàng trôi qua mà không có bất kỳ chuyện gì. Hạ Ngưng Tuyết nép vào lòng Hàn Tử Phong ngủ thẳng đến sáng, chỉ được đánh thức khi Thanh Trúc ở ngoài phòng gọi dậy.
Hạ Ngưng Tuyết từ từ mở hé đôi mắt còn đang ngái ngủ, đã lâu rồi nàng mới có một giấc ngủ an tĩnh đến như thế, lại bắt gặp một ánh mắt cưng chiều, dịu dàng của ai kia. Bị hắn nhìn như vậy nàng thấy có chút xấu hổ, đành ho nhẹ một tiếng che đi sự ngượng ngùng
“ Giờ là lúc nào rồi?”
“ Sắp qua giờ Mão rồi! Ta đã đợi nàng thật lâu, nhưng nàng con mèo nhỏ ngủ nướng này a...”
Nàng giật mình, nhìn nam nhân cười bình thản như không có chuyện gì cả, mở miệng hơi trách cứ
“ Đã quá giờ dâng rượu cho công công, chàng, rõ ràng đã dậy sớm như vậy mà không đánh thức thiếp, chắc công công sẽ không vui với tiểu tức mới vào cửa mà khinh thường trưởng bối này!”
Hắn không đáp mà cho gọi Thanh Trúc vào, nhưng không cho nàng ấy hầu hạ nàng, hắn nhận lấy quần áo trên tay Thanh Trúc rồi ân cần mặc cho nàng, lúc này mới nói
“ Phụ vương không phải người quan trọng tiểu tiết, sẽ không vì vậy mà trách nàng. Từ giờ nơi đây là gia đình nàng, không cần quá khách sáo như vậy, sẽ rất xa lạ!”
Nàng gật đầu đáp vâng, trong tâm ngọt ngào như uống mật, từ nhỏ ở Thượng thư phủ luôn bị xem là cái gai trong mắt mọi người, không ngờ đi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-phi-sung-phu/2057983/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.