“ Đó chẳng phải là hộ vệ thân cân của Kỳ vương sao?!”
Nghe xong mọi người đều ngơ ra, nhìn chằm chằm nhân đó. Các nữ tử thì nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống vậy.
Bị mọi người nhìn chằm chằm như vậy Phong Khải có chút không nhìn được rùng mình. Đừng có nhìn ta như vậy a! Ta rất nhát gan, rất mỏng manh a!( Nguyệt:...=”=)
Nghe mọi người bàn tán như vậy mặt ngoài của nàn vẫn lạnh lùng không quan tâm nhưng bên trong đã có chút lo lắng. Không lẽ Thương Phong Kỳ hắn nhận ra nàng.
Mà cũng đúng, mặc dù nàng đã phẫn nam và chỉnh sửa một chút dung mạo cho giống nam tử. Nhưng vẫn giống với dung nhan thật đến 8,9 phần. Hắn nhận ra cũng đúng thôi.
Nhưng trao đổi hoa đăng ư? Không lẽ hắn thích nàng? Bỗng trong đầu nàng xuất hiện nên một ý nghĩ nhưng rất nhanh bị nàng dẹp bỏ. Không thể nào! Hắn ta bắt nàng lại để lấy thanh danh của mình về. Dù sao hắn là nam nhân còn là vương gia nữa sao có thể chịu bị từ hôn cơ chứ.
“ Chuyện này chắc có nhầm lẫn gì rồi. Mong ngươi thu lại hoa đăng của mình” Liên Thương lên tiếng nói, trong giọng nói có vài phần khó chịu.
“ Ta chỉ làm theo lời dặn của vương gia mà thôi, mong thông cảm cho.” Phong khải hai tay vẫn cầm hoa đăng, khuân mặt bất đẵc dĩ lắc đầu nói.
“Vậy nhị ca không sợ bị mọi người bàn tán là bị đoạn tay áo sao?” Bỗng từ đâu Lam Yên xuất hiện. Khuân mặt hứng thú hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-lung-vuong-phi/1839381/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.