“Nguyệt Vũ điều đó là thật!?” Lam Yên nhìn Nguyệt Liên chằm chằm như muốn ăn tươi nuôits sông nàng vậy.
Nàng nhẹ gật đầu.
“Chật chật, các cô nương mà biết tin này thì không biết kinh thành sẽ sôi động đến thế nào a~” Quyên Nhược cảm thán.
Tính ra chỉ cần Nguyệt gia có cái gì mới mà Nguyệt Vũ công tử của chúng ta có động ta dù chỉ một chút xíu thôi cũng đã khiến cho kinh thành các cô nương loạn hết lên rồi. Mà bây giờ được chính tay Nguyệt Vũ công tử- thiên hạ đệ nhất tài tử vẽ tranh chân dung cho mình, haizz ko biết vào cái ngày đoa sôi động đến nhường nào a
“À, đại tẩu, tẩu bây giờ mà không trở về cẩm thận bị hoàng huynh phát hiên thì không hay đâu”
Nghe xong câu nói đó Quyên Nhược không nhịn được rùng mình. Trong đầu không ngừng hiện lên cảnh mình được 'yêu thương'.
Thế là lập tức dùng khinh công chạy nhay về hoàng cung. Nhưng không quên nhắc nhở nàng:“ Nguyệt Vũ ngươi hằng đêm phải nhớ thương ta đó!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-lung-vuong-phi/1839365/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.