Một ngày mới bắt đầu, nhưng lại không có chuyện gì mới cả.
Phương Đan vẫn đến trường với hai cái balô- một cái cô mang trên vai, một cái cô xách vào lớp. Phương Đan có thói quen đi học trễ nhưng từ ngày Hải vắng mặt, cô không những không còn đi học trễ nữa mà còn tới lớp trước nhất. Đơn giản là cô muốn gặp Hải càng sớm càng tốt. Cô ngồi vào chỗ của mình, đặt cái balô của Hải lên chiếc ghế bên cạnh vì đó là chỗ của cậu ấy, chốc chốc lại nhìn ra cửa lớp, cô thường hay nhầm những bạn trai vào lớp là Hải, có lẽ cô nhớ Hải đến mức "lú lẫn" luôn rồi. Sự trông ngóng của cô thôi hẳn khi tiếng chuông vào tiết reng lên.
Nối tiếp tiếng chuông là tiếng bước chân của thầy chủ nhiệm.
- Cả lớp nghiêm!
- Được rồi, mời các em ngồi xuống!- Thầy chủ nhiệm gật đầu tỏ vẻ hài lòng.
- Vào đi em!- Từ ngoài cửa một chàng trai cao lãnh bước vào, khuôn mặt sáng sủa, da trắng đến nỗi con gái cũng phải ganh tỵ. Cậu mang đôi giày bata màu trắng sang trọng, bước đến cạnh thầy chủ nhiệm, khép đôi chân cúi chào mọi người.
Cả lớp: Wow! Trời ơi ộp pa Hàn Quốc.
Anh chàng ngẩng mặt lên cất tiếng nói trầm ấm: Xin chào các bạn! Mình là Tuấn Kiệt, rất vui được làm quen.
NS1: Đẹp trai quá!
NS2: Mình "đớp thính" anh ấy rồi!
NS2: Em không thể không yêu anh từ cái nhìn đầu tiên.
- Cả lớp trật tự!- Thầy chủ nhiệm nghiêm khắc.
- Kiệt! Em xuống bàn ba ngồi chung với Phương Đan đi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-lung-it-noi-anh-lam-gia-a/99848/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.