- Alô chị à! Mấy ngày trước anh ta bênh vực cho nó khỏi bị đánh, hôm nay còn cõng con nhỏ đó lên phòng y tế khi nó ngất xỉu nữa.
Linh Như: Vậy sao! Em tiếp tục theo dõi mọi hoạt động của cậu ấy rồi nói cho chị.
- Vâng! Em biết rồi.
" Tiến Hải chẳng lẽ anh quên mất những điều đã hứa với em rồi sao!".
***********
Sáng bước vào cổng trường, Phương Đan đã bắt gặp hình ảnh một người con trai khó khăn bước từng bước chân đi phía trước và cô cũng không khó khăn gì khi nhận ra đó là Hải cậu bạn cùng bàn tốt bụng hôm qua. Chỉ là cái tướng "xi cà que" của cậu làm cô không nhịn được cười. Cô bước nhanh tới vỗ mạnh vào vai cậu trêu.
- Này! Vẫn còn đi cà nhắc hả?
- Đau! Không thấy sao còn hỏi? Mới có một ngày thôi thì nhanh khỏi chắc. Mà bạn là con gái lại bạo lực quá, phải dịu dàng một chút đi.
" Lại cái thói dạy đời con gái thấy ghét đó, phải ráng nhịn, nếu ngươi không là ân nhân của ta thì ta đã binh cho một trận rồi "- Phương Đan nghĩ.
- Thôi, thôi là Phương Đan này sai, Phương Đan không nên vỗ mạnh vai Tiến Hải, như thế là bạo lực, phải dịu dàng vì Phương Đan là con gái, ĐƯỢC CHƯA!
- Ừ!
- Vậy bạn Tiến Hải có cần Phương Đan giúp cậu vào lớp không?
- Không cần đâu.
- Khỏe! Vậy mình vào lớp trước nha.
Bạn Tiến Hải cứ từ từ khoe cái chân què của mình nha.*cười*
- Nè! Cô nói ai què đó, có dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-lung-it-noi-anh-lam-gia-a/99843/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.