Bình minh, ánh nắng qua khe cửa sổ chiếu vào, Dương Đình Phong nheo mắt tỉnh dậy, vừa nâng người một chút đầu đã ong ong đau như búa nổ, đợi đến khi con ngươi nhìn rõ xung quanh, y nhận ra đây không phải là phòng của mình.
- Cậu dậy sớm vậy. - Bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm ngọt lịm của nữ nhân, Dương Đình Phong quay đầu, mở to đôi mắt nhìn Nhã Đình đang nằm ngay bên cạnh mình, lúc cô vừa ngồi dậy, chiếc chăn từ trên người nhẹ nhàng kéo xuống, lộ ra bầu ngực căng tròn trắng muốt, khiến toàn thân y rùng mình, cổ họng có chút đắng khàn khàn phát ra.
- Cậu... cậu đang làm cái gì?
Nhìn thấy vẻ mặt đối phương đột nhiên trùng xuống, đôi mắt lộ ra điểm tuyệt vọng nói.
- Cậu thực sự không nhớ gì sao? Đêm qua vì cậu uống say, mình cũng không biết địa chỉ nhà cậu, cho nên đưa cậu về đây, không ngờ cậu lại.... - Nói đến đây Nhã Đình đột nhiên ôm mặt khóc nức nở, Dương Đình Phong hốt hoảng đem chăn nhìn xuống, quả nhiên là không mặc quần áo, lẽ nào đêm qua mình uống say, cho nên mới cùng cô làm ra loại chuyện kia.
Vừa nghĩ tới khiến Dương Đình Phong thống khổ ôm lấy đầu mình, tức tối chửi một tiếng.
- Mẹ kiếp!
- Phong, mình thích cậu, mình sẽ không để tâm chuyện này đâu, ở bên cạnh mình, mình thực sự yêu cậu. - Nhã Đình vừa khóc vừa nhào tới ôm chặt lấy Dương Đình Phong, bàn tay không tự chủ di chuyển xuống sờ soạng lấy hạ thân của y, nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-lung-hay-on-nhu-dam-tu-tuyet/1533871/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.