Hai mắt Mạch Quai mở to kinh ngạc nhìn Dương Đình Phong, hấp tấp ngồi bật dậy, ngón tay run rẩy chỉ thẳng về phía y, miệng lắp ba lắp bắp.
- Cậu... cậu.
Dương Đình Phong căn bản không có tâm trạng để ý tới đối phương, hừ lạnh một tiếng.
- Cậu ăn nói rõ ràng một chút có được không?
Mạch Quai thở ra một hơi ổn định lại hô hấp, trừng mắt với Dương Đình Phong.
- Cái trường này có hơn cả ngàn học sinh, vì cái gì tôi lại ở chung phòng với cậu chứ?
Dương Đình Phong cởi ra áo khoác ném lên giường, từng bước chậm rãi tiến về phía Mạch Quai. Đồng tử Mạch Quai mạnh mẽ co lại, hai mông theo bản năng lùi ra sau, phía trước ánh mắt vẫn không thể rời khỏi hình ảnh của Dương Đình Phong.
- Sao vậy? Lần đó tôi nói một câu khiến cậu tủi thân sao?
Nghe Dương Đình Phong đột ngột nhắc tới chuyện kia, gương mặt Mạch Quai lập tức nóng như lửa đốt, mẹ kiếp, cậu ta còn dám trước mặt mình hỏi câu này, trong đầu Mạch Quai bắt đầu quay loạn như electron, hung hăng đánh mạnh vào ngực Dương Đình Phong, quát lớn.
- Tủi thân cái rắm, tôi chính là không cần! Cút!
Cả hai lâm vào trầm mặc, Dương Đình Phong lúc này đột nhiên nhếch miệng cười lạnh, hoàn toàn khiến Mạch Quai cảm thấy có chuyện không ổn, hai lông mày lập tức cau lại, cao giọng nói.
- Cậu cười cái gì!?
Mạch Quai chỉ vừa kịp dứt lời, môi Dương Đình Phong đã đáp xuống trụ lấy cánh môi của hắn, hai gò má Mạch Quai đỏ lên, bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-lung-hay-on-nhu-dam-tu-tuyet/1533861/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.