Hắn đang cười.
Cười tao nhã lễ độ.
Trên gương mặt cực kì tuấn tú trí thức, hoàn toàn nhìn không ra mộtchút tức giận hay lớn tiếng, trái lại, hắn tựa như một văn nhân nhã sĩ,nhã nhặn tao nhã, phong thái hiên ngang, nếu thay cổ trang chắc chắn trở thành một thư sinh phiêu dật xuất trần……
Nhưng, giấu sau cặp kính mắt gọng màu vàng, đôi mắt dài nhỏ lệ (không phải đang khóc, chỉ là mắt anh trông có vẻ lấp lánh ướt át) lại hiện ra tất cả sự khôn khéo lợi hại của hắn, thân thể mảnh khảnhnhưng vẫn đủ rắn chắc cùng quần áo hàng hiệu cắt vừa người càng tô đậmkhí độ cao quý khiếp người của hắn, người tinh mắt ắt sẽ phát hiện, hắntuy thanh lịch văn nhã, cũng tuyệt đối không phải thư sinh tầm thườngyếu ớt, thực sự nên nói hắn như một mưu sĩ thời cổ đại, không cần dùngbinh khí, chỉ cần nói cười cũng có thể bức người ta vào chỗ chết, giếtngười vô hình!
Cho nên, hắn cười tuy tao nhã có lễ, nhưng vẫn làm cho mỗi người đang ngồi đều lạnh hết sống lưng, lông tơ dựng đứng, không khí dần dần đônglại khi hắn cười……
Trong phòng họp tràn ngập cảm giác áp bách như tai vạ sắp ập xuống……
“Ý…… của anh là……” Phó tổng điều hành công ti Khoa học kỹ thuật SIMOsắc mặt trắng bệch, mắt trợn lên lúng ta lúng túng cơ hồ không nói được.
“Ý của tôi hẳn là các ngài đều nghe rất rõ, từ hôm nay trở đi, Khoahọc kỹ thuật SIMO chính thức đổi chủ, thuộc sở hữu của Tập đoàn tàichính Thiên Vũ, trở thành một phần tử của tập đoàn tài chính.” Hắn kiênnhẫn tuyên bố lưu loát một lần nữa.
“Điều này sao có thể?” Phó tổng hoảng loạn hít một hơi.
Khoa học kỹ thuật SIMO ở Đức là một công ti điện tử quy mô không hềnhỏ! Hơn nữa, cho tới trước khi người đàn ông phương Đông trước mắt nàyxuất hiện, tài vụ trong công ty cũng chưa vấn đề có vấn đề gì, bởi vậykhi hắn khoe khoang rằng muốn mua Khoa học kỹ thuật SIMO, từng bị tổngtài công ti cười mỉa.
Nay, mới qua nửa tháng, tiểu tử này đã thành công mua lại SIMO……
Hắn làm sao có thể? Quả thực không tưởng tượng nổi!
“Vì sao không thể? Tôi nói rồi, tôi sẽ mua được SIMO.” Hắn đẩy gọng kính lên, mỉm cười tự tin.
“Nhưng tổng tài của chúng tôi……” Ai mà tin tổng tài cá tính xốc nổi sẽ đáp ứng nhượng bộ?
“Tổng tài của các ngài tự nhận không thể lãnh đạo tốt việc vận chuyển buôn bán của SIMO, bởi vậy ngày hôm qua đã tự động nhượng lại 10% cổphần cuối cùng.” Khẩu khí hắn có một tia thản nhiên trào phúng.
“Nhất định là mày giở trò quỷ! Nói, xú tiểu tử, mày rốt cuộc dùng thủ đoạn gì?” Phó giám đốc tài vụ SIMO nhịn không được nổi bão.
Từ sau khi người đàn ông phương Đông này xuất hiện, toàn bộ công tylâm vào một loại không khí biến hóa kì lạ và nguy hiểm, vừa rồi, tin đồn SIMO liên quan tới việc cung cấp vũ khí điện tử cho phần tử khủng bốgây xôn xao, rất nhanh, cổ phiếu SIMO rớt nhanh trên diện rộng, làm tâmlí nhóm cổ đông khủng hoảng, bán tháo cổ phiếu.
Hắn có lý do tin tưởng, tất cả đều do người đàn ông phương Đông lai lịch không rõ này giở trò quỷ!
Người đàn ông phương Đông nhã nhặn tuấn dật chậm rãi đứng lên, khôngnóng không lạnh nhìn người Đức táo bạo này, nét tươi cười vẫn không thay đổi.
“Dù tôi thật sự dùng thủ đoạn, các ngài cũng không thể thay đổi đượcsự thật SIMO bị mua lại, hôm nay tôi đến cũng không muốn nghe các vịtranh cãi hoặc kháng nghị, mà chỉ để thông báo tin này, sau này, nhânviên Tập đoàn tài chính Thiên Vũ sẽ đến làm ở SIMO, vấn đề việc làm hoặc cắt giảm, phiền các vị trực tiếp giải quyết cùng họ.”
Hắn dừng một chút, lại nói: “Nói thật, điều các ngài cần phiền nãokhông phải tôi đã làm gì, mà là bát cơm của các ngài còn khó giữ, theotôi được biết, Tập đoàn tài chính Thiên Vũ tựa hồ cố ý muốn bỏ cũ thaymới các cấp quản lí của SIMO một cách toàn diện.”
Cơn tức của phó giám đốc tài vụ lập tức bị dập tắt triệt để, hai chữthất nghiệp giống gió lạnh thổi mạnh vào sau ót hắn, khiến hắn kinhhoảng ngây ngốc. Không chỉ hắn, mọi người trong phòng họp cơ hồ đều háhốc mồm.
Người đàn ông phương Đông cười chế giễu ra tiếng, sự thoải mái củahắn thật đối lập với nỗi lo âu kinh hoàng của mỗi người ngồi ở đây.
Hắn đem văn kiện trên bàn cho vào cặp da, đứng dậy, tao nhã giơ taychào hơn mười ông già người Đức trong phòng, nói: “Như vậy nhé, tôi cáotừ trước.” Nói xong, hắn xoay người đi khỏi phòng họp.
Phó tổng sửng sốt vài giây, lập tức không cam lòng kêu hắn.
“Đợi chút, anh…… Rốt cuộc là loại người nào? Là Tập đoàn tài chính Thiên Vũ phái tới sao?”
Hắn đứng trước cửa quay đầu lại, ý cười càng sâu.
“Tôi không phải người của Thiên Vũ, chỉ là thay bọn họ làm việc thôi. Tên tôi, phát âm bằng tiếng Đức rất khó, nhưng tôi nghĩ các ngài hẳn là nhớ rõ…… Tôi tên là Gia Cát Tung Hoành, hân hạnh được gặp.” Lưu lạitên, thân hình tuấn dật của hắn lập tức biến mất ở cửa, quăng lại chomỗi người trong phòng họp cảm xúc kinh ngạc cùng sợ hãi.
“Hắn nói hắn là Gia Cát……” Phó tổng không đọc nổi.
“Gia Cát…… Tung Hoành!” Phó giám đốc tài vụ sắc mặt đại biến, kêu hoảng một tiếng. “Hắn chính là Gia Cát Tung Hoành……”
“Sao? Ông từng nghe tên hắn?”
“Trời ạ! Hai năm nay hắn mang danh cố vấn quản lí kinh doanh hoànhhành khắp thương giới Mỹ, nghe nói hắn chẳng những là cao thủ tài vụ,chỉnh đốn công ty cũ nát, hơn nữa theo ta biết, xí nghiệp được hắn cảitạo cơ hồ đều có thể cải tử hồi sinh, hơn nữa buôn bán ổn định……” Phógiám đốc tài vụ nhớ tới tạp chí kinh tế Mỹ kì mới nhất, lẩm bẩm.
“Hả? Hắn có danh tiếng vậy sao?” Phó tổng trợn mắt.
“Nhưng hắn lợi hại nhất không phải là cứu lại xí nghiệp, mà là chuyên môn thay người mua lại xí nghiệp! Chỉ cần công ti nào bị hắn chú ý, sẽkhông thể thoát khỏi lòng bàn tay hắn, gần đây, số công ty lọt vào tayhắn đã vượt quá mười lăm…… Hơn nữa hắn tinh thông ngôn ngữ các nước, hơn nữa tựa hồ xuất thân danh môn, thương giới Mỹ phong cho hắn một danhhiệu, “Lãnh Lệ quý công tử”……” Phó giám đốc tài vụ thì thầm nói ra trọng điểm.
“ Lãnh Lệ quý công tử……” Phó tổng lẩm bẩm.
“Nhất định là Tập đoàn tài chính Thiên Vũ chú ý tới công ti chúng ta, mới mời hắn đến thu mua SIMO.” Phó giám đốc tài vụ nói liền một hơi.
“Đáng sợ…… Tập đoàn tài chính Thiên Vũ trong hai năm không động nổitới một sợi lông tơ của chúng ta, Gia Cát Tung Hoành này lại trong nửatháng làm suy sụp chúng ta, hắn đến tột cùng có lai lịch gì?” Phó tổngđiều hành rùng mình, hơn nửa đời hắn lăn lộn ở thương trường, còn chưagặp qua sức can thiệp đến thế, thậm chí thao túng cả thị trường.
“Hắn là phép màu, phó tổng, giới truyền thông muốn tra lai lịch hắnkhông ít, nhưng bối cảnh có liên quan tới hắn đến nay chưa có bất kì kẻnào biết, nhưng thật ra có người cho rằng hắn nhất định là xuất thân từdanh môn phú hào, mới có khí chất tôn quý bức người như vậy……” Phó giámđốc tài vụ lắc đầu, sắc mặt càng thêm tái nhợt.
“Đáng giận! Mới đầu nhìn hắn dáng vẻ nhã nhặn, căn bản không đềphòng, không nghĩ tới……” Phó tổng hai tay dùng sức đấm vào mặt bàn mộtcái. Nếu sớm biết tiểu tử kia là nhân vật lợi hại như vậy, hắn nên cẩnthận đề phòng, đáng tiếc hắn cùng tổng tài tất cả đều bị bề ngoài văntuấn nho nhã kia lừa gạt, bọn họ đều nghĩ nam nhân có khí chất học giảsâu đậm này tuyệt đối không thể động được vào SIMO……
“Phó tổng…… Chúng ta sau này sẽ ra sao?” Có nhân hỏi.
Vấn đề này ai cũng muốn hỏi, trong phòng họp mọi người nhìn nhau, tất cả đều tâm tình hoảng loạn, lung lay bất an.
Còn có thể làm sao bây giờ? Gặp phải Lãnh Lệ quý công tử Gia Cát Tung Hoành, bọn họ cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo, mặc cho vận mệnh sắpxếp.
———–
“Em nói gì?” Trình Duy Ân đứng trong phòng em trai là Trình Duy Trạch sợ hãi kêu to một tiếng, hai mắt trừng to cơ hồ muốn ra khỏi hốc mắt.
“Suỵt! Nhỏ giọng chút, chị, đừng để ba nghe thấy!” Trình Duy Trạchxông lên che miệng nàng, dáo dác ngó quanh, chỉ sợ đánh thức ba ốm yếuđang nằm trên giường.
“Em…… Em nới rõ cho chị! Em đã dùng tiền làm gì?” Trình Duy Ân mộttay hất tay em ra, nhéo đứa em còn cao hơn nàng nửa cái đầu, tức giậnđến mức ngón tay không ngừng phát run.
Nàng quả thực không thể tin được, đứa em trai kém nàng bốn tuổi nàylại đem tiền gửi ngân hàng còn sót lại của cả nhà họ toàn bộ đưa cho cái gọi là gì…… Gì mà trang web “Bắc Cực Tinh”? Trời! Trời ơi! Tên tiểu tửcả ngày chỉ biết lang thang trên mạng lại làm ra việc ngu xuẩn như vậy?
“Chị! “Bắc Cực Tinh” gần đây rất nổi tiếng, chẳng những thanh danhvang dội trên mạng, ở thế giới thực cũng làm rất nhiều người khiếp sợquỳ gối…… Bọn họ là tập đoàn lính đánh thuê “không gì không làm được”,chỉ cần ra giá cao, bọn họ cái gì cũng có thể làm cho chị!” Trình DuyTrạch hưng phấn mở to mắt.
“Được rồi! Chị thấy em chơi điện tử tới mức hỏng sọ não rồi, cái gìmà tập đoàn lính đánh thuê? Căn bản là xiếc lừa tiền, hiểu không hả?Những người đó chính là muốn gạt tiền em!” Trình Duy Ân giạn tới mức sắp tắt thở bỏ mình, thằng em không hiểu này rốt cuộc có đầu óc không?
“Chị tự mình xem báo hôm nay đi, xem đi! Báo viết Bắc Đẩu Thất Tinhđã làm rất nhiều việc, tuy không có chứng cứ trực tiếp nhưng……” TrìnhDuy Trạch vội vàng bày một đống báo trước mặt nàng.
Nàng gạt đống báo đi, giờ sao còn tâm tình xem báo? Ngày mai, “Xínghiệp Hải An” nhà nàng sẽ bị “Tập đoàn Đức Lai” mua lại, mà nàng lại bó tay không có cách, chỉ có thể trơ mắt nhìn công ty ba mình vất vả lậpnên bị cướp đi……
“Em nghe rõ đây, ngày mai trước giữa trưa đưa bốn mươi vạn kia về cho chị.” Nàng tức giận kêu.
“Chị, hãy nghe em! Dùng bốn mươi vạn mua một cao thủ tới cứu công tynhà ta là rất đáng, hơn nữa “Bắc Đẩu Thất Tinh” lại vất vả đáp ứng thỉnh cầu của em, chị biết không? Có một đống người nhiều tiền tới cửa muốnủy thác họ, họ cũng không phải ai cũng nhận, nhưng lại đáp ứng em, nóiđồng ý nhận ủy thác của em, hơn nữa tối mai người sẽ đến……” Trình DuyTrạch chỉ hy vọng chị mình có thể hiểu được dụng tâm lương khổ của hắn.
“Không cần! Xin bọn họ trả tiền đi, không cần người, sáng sớm mai đã phải ký kết, tối mai thì dùng làm cái rắm gì? (chị chửi bậy cơ à?) Dùng đầu ngón chân cũng biết đó là một âm mưu! Dùng bốn mươi vạn mờihọ, không bằng chị tự mình xử lý.” Nàng oán hận chau đôi mày thanh tú.
“Nếu chị có thể xử lý sẽ không trở thành tình cảnh này……” Trình Duy Trạch lẩm bẩm.
“Em nói gì?” Cơn tức của nàng càng lên cao.
“Chẳng lẽ không đúng? Em chưa từng gặp người không có khái niệm nhưchị, đã tốt nghiệp quản lí, ngay cả địch bạn đều không phân rõ, vay tiền lại vay ngân hàng của tập đoàn Đức Lai cũng không biết……” Trình DuyTrạch không cố ý nói ra, nhưng hắn sớm cực kì thất vọng với năng lựcquản lí tài sản của Trình Duy Ân, học quản lí bốn năm, bà chị này lạingốc nghếch vay tiền từ ngân hàng của tập đoàn Đức Lai, vô duyên cớ chongười ta cơ hội ăn quân cờ của mình.
“Em……” Trình Duy Ân nghẹn lời.
Đúng, nàng ngốc, không rõ tình hình, nhưng kì hạn sắp tới, ngân hàngkhác lại không cho vay, đột nhiên có một nhà hảo tâm nói muốn cho côngti vay mười triệu làm vốn quay vòng, nàng có thể cự tuyệt sao?
“Bắc Đẩu Thất Tinh đã xử lí rất nhiều vụ lớn, trước đây huyết án “Tập đoàn tài chính Minh Nhật” ở Mỹ và kì tích cải tử hồi sinh của cả mộttrấn ở Hàn Quốc nghe nói đều là bọn họ làm, chị hiểu ý em không? So vớiviệc để chị tự mình làm bừa, không bằng mời chuyên gia đến.” Trình DuyTrạch không khách khí nói.
“Chuyên gia, hừ, chuyên gia sao? Trời mới biết “Bắc Đẩu Thất Tinh” có phải giả danh lừa bịp trên mạng không!” Cơn tức của nàng không giảmngược lại càng tăng, em nàng còn không tin nàng bằng một tổ chức xa lạ?“Vậy đánh cuộc xem, dù sao bốn mươi vạn kia cũng không thể cứu công tychúng ta.” Trình Duy Trạch nhún nhún vai.
“Em nói gì?”
“Hoặc là, còn có thể cứu chị.” Hắn lại bổ sung.
“Cứu chị cái gì?” Nàng nhướn mày, lớn tiếng hỏi lại.
“Làm ơn đi, mọi người đều thấy Đường Thiệu Tông của Đức Lai không cóhảo ý với chị, em thấy hắn không chỉ muốn mua xí nghiệp Hải An của chúng ta, ngay cả chị hắn cũng muốn mua trong một lần luôn.” Trình Duy Trạchcũng rất chán ghét ánh mắt tên sắc lang họ Đường kia nhìn chị mình.
Nói thật, bà chị Trình Duy Ân tuy cá tính vội vàng thiếu kiên nhẫnlại sơ ý, nhưng gương mặt thanh tú trắng trẻo, vóc người lại đẹp, cho dù không phải mỹ nữ hàng đầu, nhưng so sánh với những cô gái khác thì cũng không kém chút nào, Đường Thiệu Tông lần đầu tiên nhìn thấy chị liềnmột bộ dáng háo sắc chảy nước miếng, vẻ mặt đó đáng để về nhà bị đánhđòn.
“Câm mồm.” Trình Duy Ân đương nhiên cũng biết ý đồ của Đường ThiệuTông, chỉ là, nàng sẽ không để tên hỗn đản kia có cơ hội làm bậy.
“Em chỉ là nhắc nhở chị, loại người như Đường Thiệu Tông thủ đoạn tibỉ gì cũng làm được, bằng năng lực của chúng ta tuyệt đối không phải đối thủ của hắn, cho nên em mới tiêu tiền mời người hỗ trợ.” Mục đích củahắn còn không phải vì nhà bọn họ sao?
“Sợ chỉ làm trở ngại chứ không giúp được gì, em thực nghĩ là Bắc Đẩu Thất Tinh thật sự sẽ phái người đến ư?” Nàng không tin.
“Sẽ.”
“Cho dù thật, cũng chỉ là tùy tiện tìm người đến làm bộ thôi.” Nàng cười lạnh.
“Bọn họ cho tới giờ chưa từng thất bại.”
“Hừ!” Thật quá khoe khoang!
“Chị cứ chờ xem, đến lúc đó nhất định chị sẽ phải cảm ơn em.” Hắn đắc ý cười cười, lại nói tiếp: “À, đêm mai trường em có tụ hội, chị thay em tiếp khách nhé! Nghe nói bọn họ sẽ phái một người đến, hình như tênlà……Thiên Quyền.”
“ Thiên Quyền?”
“Đúng vậy! Bắc Đẩu Thất Tinh có bảy nhân vật trọng yếu, lấy danh hiệu Thiên Xu, Thiên Toàn, Thiên Ki, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương,Diêu Quang, mỗi người đều rất mạnh!” Trình Duy Trạch hưng trí bừng bừngnói.
“Trời ơi! Đây rốt cục là gì? Còn có danh hiệu? Quả thực buồn cười!Chị không đi, muốn ra sân bay đón thì em tự đi đi, chị nhiều việc muốnchết!” Nàng lắc đầu mạnh, ra khỏi phòng em trai.
“Ấy! Chị à, chị không đi, bốn mươi vạn mới thật sự không công lãng phí.” Trình Duy Trạch kêu sau lưng nàng.
Nàng phút chốc đứng yên, quay đầu trừng mắt nhìn hắn, tức giận nghiến răng nghiến lợi.
“Em nói thật, nếu chờ mười phút không thấy ai đón, chuyên gia kia lập tức chạy lấy người đó!” Hắn cố ý nói đặc biệt nghiêm trọng.
Nàng há miệng hít một hơi, mới nhịn được cảm xúc muốn đánh người.
“Chị nói không đi là không đi!” Nàng bước ra ngoài, dùng sức đóng sầm cửa.
Thực buồn cười, muốn nàng đi đón kẻ lừa đảo bốn mươi vạn? Không, đánh chết nàng cũng không đi!
Sau khi tổ chức “Bắc Đẩu Thất Tinh” huyết tẩy trung tâm nghiên cứu tư nhân của tập đoàn tài chính Minh Nhật (kiệt tác của Quýnh ca, mời đọc Chiến Xu Chi Tinh),thanh danh lan truyền, cảnh tượng vợ bé thứ năm của tổng tài Minh NhậtVõ Tàng chết thảm đã khiến cảnh sát Mỹ cảnh giác cao độ, nghe nói cảnhsát đã thành lập một tổ nhỏ, muốn đem “Bắc Đẩu Thất Tinh” về quy án.
Chính là, đối với một tổ chức hết thảy đều như ảo, bọn họ căn bảnkhông thể nào xuống tay, huống chi nhiều nhà chính trị cấp cao trongchính phủ Mỹ cũng từng mời họ làm việc, có tầng quan hệ này, muốn truybắt “Bắc Đẩu Thất Tinh” cơ bản là nhiệm vụ bất khả thi.
Gia Cát Tung Hoành đang ngồi tại sân bay ở San Francisco, miệng cườikhinh miệt, cầm báo trong tay quăng vào thùng rác, không muốn để ýchuyện báo chí phóng đại về “Bắc Đẩu Thất Tinh”. Không có nhân chứng, cũng không có vật chứng, hắn tin cảnh sát Mỹ đối với ánmạng này là sấm thì to mà mưa thì nhỏ, đến cuối cũng không giải quyếtđược gì.
Nhưng thật ra thế lực hắc đạo khổng lồ phía sau tập đoàn tài chínhMinh Nhật có vẻ đáng chú ý, Minh Nhật Võ Tàng vừa chết, rất nhiều vấn đề sẽ lên sân khấu, không chừng thế lực kia sớm muộn sẽ tìm tới “Bắc ĐẩuThất Tinh”.
Trầm ngâm đẩy kính lên trên mũi, hắn thong thả đi đến phòng chờ, chọn ghế ngồi xuống, sẵn sàng bay tới Hồng Kông.
Theo lý thuyết, hắn hiện tại hẳn nên trở về nhà mình, thư giãn nằmtrên giường ngủ đủ một giấc, nhưng vừa xong việc ở Đức về đảo Bắc CựcTinh, còn chưa kịp thở, Thiên Xu đã muốn hắn lập tức tới Hương Cảng,cũng chỉ thị hắn một vụ án mới– “Có công tác mới muốn giao cho ngươi,Thiên Quyền.” Thiên Xu nói giữa cuộc họp Bắc Đẩu Thất Tinh.
“Này, không cho ta nghỉ ngơi chút sao? Ta vừa mới từ Đức về.” Hắnnhíu đôi mày rậm tựa lưng vào ghế, nhìn chằm chằm cái đầu trắng trongmàn hình, không biết vì sao, đột nhiên cảm thấy hình ảnh đã quá quenthuộc kia vô cùng chướng mắt.
Hơn mười năm, hắn vẫn muốn vạch trần bộ mặt thật của Thiên Xu trốntrong máy tính, nhưng lại không có manh mối, chuyện này ứ đọng tronglòng hắn, rất đáng ghét.
“Sao? Người cuồng làm việc như ngươi cũng kêu mệt?” Thiên Xu khẽ cười nói.
Gia Cát Tung Hoành một mình phụ trách quản lí tài chính và sản nghiệp liên quan của “Bắc Đẩu Thất Tinh” kéo dài qua nhiều nước, vũ lực kinhngười trong mắt người bình thường, trên thực tế tài phú cũng vượt xatưởng tượng của người ngoài, rất nhiều xí nghiệp nổi danh cũng khôngbiết, Bắc Đẩu Thất Tinh là cổ đông lớn nhất của họ.
Gia Cát Tung Hoành áp dụng sách lược công kích ngầm, lấy phương thứcgiấu tên, từng bước cho tên “Bắc Đẩu Thất Tinh” vào bản đồ tài lực trêntoàn thế giới, và một loạt đầu tư đa dạng phân tán, tích tiểu thành đại, lợi dụng những lỗ hổng rất nhỏ trong các xí nghiệp lớn, như tằm ăn dâunuốt dần lợi nhuận khổng lồ, trở thành lực lượng vô hình chi phối hệthống kinh tế.
Bởi vậy, “Bắc Đẩu Thất Tinh” nói đúng ra đã không chỉ là tập đoànlính đánh thuê, nó còn là tổ chức xí nghiệp lớn siêu quốc tịch.
“Đương nhiên, ta cũng không phải máy!” Gia Cát Tung Hoành nhướn mày, khẩu khí hơi nhanh.
Hắn mới giúp Tập đoàn tài chính Thiên Vũ mua lại Khoa học kĩ thuậtSIMO nổi tiếng ở Đức, trên thực tế, kim chủ chân chính phía sau Tập đoàn tài chính Thiên Vũ chính là “Bắc Đẩu Thất Tinh”, cho đến nay đa sốnhững vụ hắn nhận đều có liên quan trực tiếp hoặc gián tiếp với tổ chức, hắn vì tổ chức bôn ba như thế, kêu mệt thì có gì sai? Năm người kia đều hơi giật mình khi thấy thái độ của hắn, nhất là “Thiên Toàn” DiêmQuýnh, trong số họ, Gia Cát Tung Hoành là người tỉnh táo nhất, trầm ổnnhất, mỗi khi họ tranh cãi cùng Thiên Xu, cơ hồ đều là hắn trấn an xintha thứ, bởi vậy, hôm nay biểu hiện của hắn sắc nhọn như vậy, thật làmcho mọi người giật mình.
“Ta biết ngươi luôn làm việc rất nghiêm túc và cực khổ, nhưng lần này đối với ngươi mà nói bất quá là việc nhỏ……” Thiên Xu cười nói.
“Ngươi nói “việc nhỏ” ta cũng không thấy thoải mái, lần trước ThiênToàn nhận việc nhỏ cơ hồ mất nửa cái mạng.” Hắn châm chọc phản bác.
“Này này, Thiên Quyền, hôm nay ngươi sao vậy? Lửa giận lớn vậy!” Diêm Quýnh buồn bực nhìn Gia Cát Tung Hoành một cái, sao đây, Thiên Quyềnmuốn đấu cùng Thiên Xu sao? Vì sao lại đột nhiên đề cập đến chuyện hắntừng vì thu hồi trái tim nhân tạo mà làm loạn? “Sự kiện đó là Thiên Toàn xử lý không thỏa đáng, ta tin ngươi hẳn là sẽ không phạm phải sai lầmnhư thế.” Thiên Xu một câu đồng thời tổn hại hai người.
“Cái gì, ta xử lý không thỏa đáng?” Đổi thành Diêm Quýnh mất hứng.
“Không phải là không thỏa đáng, mà là bị tình yêu làm mụ mị đầu óc.” Khai Dương Đoàn Duẫn Phi cười khẩy nói.
Diêm Quýnh quắc mắt trừng hắn, cả giận nói: “Ngươi câm miệng.”
“Sao? Ngươi vì Đông Tâm Ngữ thiếu chút nữa phản bội chúng ta, đây là sự thật! Còn sợ ta nói sao?” Đoàn Duẫn Phi đùa dai.
“Ngươi……” Diêm Quýnh nghẹn lời, mặt cứng đờ.
“Đủ rồi! Mỗi ngày gặp hai người các ngươi lại cãi nhau, ta xem màphát mệt!” Thiên Ki Địch Kiếm Hoài chịu không nổi cau gương mặt xinh đẹp lại.
“Ta thực không hiểu các ngươi, cho dù kiếp trước là kẻ thù, đấu mườinăm cũng nên nguôi giận chứ!” Ngọc Hành Thạch Dật lớn tiếng khuyên, hắnthật sự không biết hai đại nam nhân sao có thể cãi nhau thành như vậy,cũng không đâu phải đàn bà!
Mắt thấy hội nghị sẽ biến thành đại hội bát nháo, Thiên Xu đột nhiênnói: “Hôm nay hội nghị dừng ở đây, Thiên Quyền lưu lại, những người khác đều ra ngoài trước đi.” Diêm Quýnh đứng lên đầu tiên, hướng Đoàn DuẫnPhi hừ một tiếng, đi ra ngoài.
“Ta thật thương cho Tâm Ngữ, yêu phải người táo bạo dễ nóng giận nhưvậy, nàng nhất định cực kì thống khổ……” Đoàn Duẫn Phi chế nhạo sau lưnghắn.
Diêm Quýnh quắc mắt quay đầu, túm cổ áo hắn nóng giận quát to: “Tênnày thật đáng đánh đòn……” “Đủ rồi! Các ngươi tất cả dừng tay……” ThạchDật đứng xen vào giữa hai người, cánh tay khỏe mạnh có lực tách họ ra.Bình thường hắn tính tình ổn trọng, không nghĩ tới hôm nay lại đến phiên hắn khuyên can.
“Hai tên điên!” Địch Kiếm Hoài ánh mắt xem thường, bước qua họ rời đi.
“Tên ẻo lả ngươi vừa nói gì?” Đoàn Duẫn Phi không phục mắng.
Địch Kiếm Hoài phút chốc giận dữ, trong tay ánh bạc chợt lóe, mấy cái lông chim kim loại đâm thẳng tới miệng Đoàn Duẫn Phi.
“Này này này! Thiên Ki, dừng tay……” Thạch Dật vội vàng ngăn cản, bắt được lông chim của Địch Kiếm Hoài.
Trường hợp đột nhiên không khống chế được, bốn người đứng cùng mộtchỗ, không khí hỏa bạo, Gia Cát Tung Hoành nhìn Thiên Xu một cái, nói:“Ngươi không xử lý một chút?”
“Không, xem bọn hắn làm loạn cũng rất vui.” Thiên Xu một bộ dáng việc không liên quan tới mình, nói.
“Trong mắt ngươi, chúng ta có lẽ đều chỉ là món đồ chơi……” Gia CátTung Hoành nói móc, nhìn bốn người kia, cũng không muốn ra mặt.
“Ngươi cho là vậy?” “Chẳng lẽ không đúng?” “Không phải, với ta mà nói, các ngươi kỳ thật đều là……” Thiên Xu dừng lại.
“Là cái gì?” “……Bạn……của ta.” Thanh âm hắn mang chút cô đơn.
Gia Cát Tung Hoành hơi cười, có vẻ trào phúng. “Ngươi biết định nghĩa bạn là gì sao? Thiên Xu.” “Ngươi không tin?” “Mười mấy năm qua ngươichưa bao giờ hiện thân, bảo ta phải làm sao tin ngươi coi chúng ta làbạn?” “Thì ra ngươi để ý bộ dáng ta như vậy.” Thiên Xu cười cười.
“Những người khác cũng để ý giống ta.” “Phải không? Ta bắt đầu chuẩn bị một hồi hiện thân đây!” Thiên Xu thuận miệng nói.
Gia Cát Tung Hoành trầm mặc nhìn màn hình, mất đi ý muốn nói chuyệntiếp, Thiên Xu quỷ dị thần bí căn bản không có khả năng hiện thân, hắnsao lại nghe không ra ngữ khí lấy lệ? Mặt khác bốn người còn đang cuốnvào nhau giương cung bạt kiếm, lúc này, Diêu Quang Vọng Nguyệt Tinh Dãxoay mình nghiêng tai lắng nghe, mở miệng nói: “Đông Tâm Ngữ đang gọingươi, Thiên Toàn.” Nhĩ lực của hắn phát triển dị thường gấp năm lầnngười thường, thanh âm dù cực nhỏ cũng nghe được nhất thanh nhị sở (cực kì rõ ràng).
Diêm Quýnh ngẩn ngơ, rốt cuộc hết tâm tình đấu với Đoàn Duẫn Phi,chạy như bay về phòng hồi sức. Đông Tâm Ngữ đang ở đó điều dưỡng, bìnhthường Diêm Quýnh cơ hồ một tấc cũng không rời nàng.
“Chậc, vừa nhắc tới Đông Tâm Ngữ hắn liền thay đổi, thật sự là tênngốc trong tình yêu……” Đoàn Duẫn Phi tóc nhuộm vàng óng ánh, bĩu môicười cợt. Đối với người đã quen trò chơi nhân gian như hắn mà nói, tìnhyêu nhiều lắm chỉ có thể làm món điểm tâm ngọt, há có thể làm bữa chính? “Khai Dương, điện thoại ngươi để quên trong phòng ngủ, hiện tại đangkêu……” Vọng Nguyệt Tinh Dã lại nói tiếp.
Đoàn Duẫn Phi kinh ngạc sờ sờ túi quần, di động quả nhiên không ởtrên người, hắn vội vàng chạy về phòng, không có thời gian cùng Thiên Ki Địch Kiếm Hoài giằng co tiếp.
Địch Kiếm Hoài hừ một tiếng, rút lông chim kim loại về, quay đầu hất tóc, ra khỏi phòng họp.
Thạch Dật mặt lộ ra nét mỉm cười. “Làm tốt lắm, Diêu Quang.”
Vọng Nguyệt Tinh Dã mặt không đổi sắc, thong thả đi ra ngoài. Trongmắt hắn, mấy người bạn này trừ Gia Cát Tung Hoành ra, tất cả đều ngâythơ buồn cười.
Thạch Dật ra sau cùng, phòng họp lại khôi phục bình tĩnh, Thiên Xuxem xong trò khôi hài, cười nói với Gia Cát Tung Hoành: “Cùng nói vềnhiệm vụ ta giao cho ngươi đi!”
Gia Cát Tung Hoành gật gật đầu. “Nói đi! Muốn ta làm gì?” “Xí nghiệp Hải An, chắc ngươi đã nghe qua?” Thiên Xu hỏi.
“Xí nghiệp Hải An? Ngươi nói là xí nghiệp vận tải biển Hồng Kông, bọn họ không phải bị cổ đông bán đứng, sắp bị tập đoàn Đức Lai mua lạisao?” Gia Cát Tung Hoành cực kì linh mẫn với tin tức quan trọng củathương trường thế giới.
“Đúng vậy, mua lại ngay sáng sớm mai……”
“Hử? Thì sao? Chẳng lẽ bọn họ tìm tới chúng ta, hy vọng có thể thay bọn họ cứu Hải An?” Hắn rất nhanh tiếp lời.
Thiên Xu ngừng vài giây, thở dài: “Phản ứng của ngươi luôn nhanh nhưvậy, đúng, xí nghiệp Hải An từ sau khi chủ tịch Trình Nhất Hoa bị bệnh,con gái ông ta liền nhận chức, nhưng nàng đối với phương diện quản líkinh doanh năng lực không tốt, kinh tế suy sụp, tiền đồ Hải An tràn ngập nguy cơ.”
“Như vậy, là nàng cầu cứu chúng ta sao?” Hắn hờ hững hỏi.
“Không, người gửi đơn đặt hàng trên trangweb của chúng ta là em trai nàng, tiểu tử đó dùng bốn mươi vạn thuêchúng ta giúp họ vượt qua cửa ải khó khăn, cứu lại Hải An.”
“Bốn mươi vạn đô la Mỹ (400.000$)?”
“Không, bốn mươi vạn tiền Hồng Kông.”
“Đừng náo loạn!” Hắn ngẩn ngơ, lập tức lạnh lùng cười. “Mỗi vụ chúngta nhận đều có giá quy định từ hai mươi vạn đô la Mỹ trở lên, ta cũngkhông muốn vì vụ nhỏ này mà phải bay đến Hồng Kông.”
“Ta đã đáp ứng hắn.” Thiên Xu cười nói.
“Vì sao?” Hắn trừng mắt nhìn cái đầu màu trắng trong màn hình, khó có thể lý giải dụng ý của Thiên Xu khi nhận ủy thác.
“Vì sao cái gì?”
“Vì sao ngươi có vài phần nể mặt xí nghiệp Hải An?” Hắn truy vấn.
“Không vì sao cả, chỉ là ngẫu nhiên muốn nhận chút công tác đơn giản, cho ngươi thoải mái chút.” Thiên Xu tránh nặng tìm nhẹ.
Hắn cũng không dễ bỏ qua, trầm giọng lại nói: “Hay là, ngươi muốn đối phó tập đoàn Đức Lai?”
“Đừng nghĩ nhiều, Thiên Quyền, ta chỉ đơn thuần muốn chiếu cố một tiểu tử.”
“Thật sao?” Thiên Xu từ lúc nào bắt đầu sự nghiệp từ thiện vậy? Có trời mới tin.
“Việc này phải tiến hành nhanh một chút, đêm mai ngươi hãy tới Hồng Kông, ngăn cản việc xí nghiệp Hải An bị mua lại.”
“Rồi sao?” Hắn một tay chống cằm, đột nhiên hỏi.
“Cái gì?” Hai mắt của cái đầu trống rỗng màu trắng nhìn hắn.
“Ngăn cản xí nghiệp Hải An đổi chủ, rồi sao?” Hắn biết, Thiên Xu muốn hắn làm chuyện này tuyệt đối không đơn thuần như bề ngoài.
“Ngươi nói xem?” Thiên Xu bán cái cái nút.
“Hay là muốn ta thuận tiện đem xí nghiệp Hải An đến tặng cho ngươi?” Hắn sâu sắc đoán.
Trong máy tính lại lần nữa truyền ra tiếng cười tán dương của Thiên Xu.
“Ta thực may mắn vì ngươi không phải kẻ địch của ta, phản ứng của Thiên Quyền ngươi thật sự rất nhanh.”
“Không, may mắn là ta.” Hắn không phải khiêm tốn, mà là sớm nhận rõtài trí Thiên Xu ở trên hắn, cho nên, hắn mới có thể nhận mệnh tùy ýThiên Xu sai phái.
“Đừng khách khí, ngươi là người mưu lược nhất trong chúng ta, phải nói, cũng là người hiểu ta nhất……” Thiên Xu xúc động nói.
“Đối với một người trước nay chưa từng gặp mặt, điều này có thể quên đi sao?” Hắn châm chọc nhún nhún vai.
Thiên Xu lâm vào trầm mặc.
Hắn biết Thiên Xu lại muốn trốn tránh đề tài này, cũng không truycứu, hỏi tiếp: “Ngươi có thể nói cho ta biết vì sao ngươi lại muốn xínghiệp Hải An không?”
“Chờ ngươi hoàn thành nhiệm vụ, ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi.” Lại là loại đáp án chết tiệt này! Hắn trừng mắt nhìn màn hình, thật không biết nhẫn nại của bản thân bao giờ sẽ dùng hết……
“Ta nên xuất phát lúc nào?” Hắn tức giận hỏi.
“Lập tức lên đường, từ San Francisco bay đi Hồng Kông, đối phương nói sẽ phái người tới đón ở sân bay.”
“Được! Ý này chính là đêm nay ta đừng nghĩ tới việc lưu lại qua đêmchứ gì……” Hắn tự giễu đứng lên, nhanh chóng lấy cặp da và áo khoác, mộtthân phong trần mệt mỏi, chưa nghỉ chút nào đã phải tới một chiến trường khác.
“ Thiên Quyền, chuyến này…… Có lẽ ngươi sẽ cảm thấy chuyến đi này không tệ……” Thiên Xu đột nhiên nói.
Hắn hơi sững lại trước cửa, xoay người nhìn máy tính, không cho là đúng nói: “Thế sao? Chẳng lẽ nơi đó có cái gì đó ta muốn?”
“Rất có thể……”
“Ngươi biết ta muốn gì sao? Thiên Xu.” Hắn cười lạnh bước ra ngoài,vừa đi vừa nói: “Không, ta không cho ngươi biết……” Thiên Xu không đáplại hắn, hắn trầm tĩnh ly khai đảo Bắc Cực Tinh.
Máy bay bay lên, tiếng động cơ xẹt qua chân trời yên tĩnh, kéo suy nghĩ của hắn từ bảy giờ trước quay trở lại.
Hắn tựa đầu vào sau ghế ngồi, hơi nhăn nhăn trán.
Xí nghiệp Hải An quy mô cũng không lớn, các công ti vận tải biển phân tán nhiều ở ven bờ biển Trung Quốc, nếu không có cổ đông phản bội, tình trạng kinh doanh còn có thể miễn cưỡng duy trì. Một xí nghiệp thu lợikhông đáng kể như vậy, Thiên Xu vì sao lại đặc biệt có hứng thú với nó?Chẳng lẽ cái tên âm hiểm chỉ biết tránh ở máy tính kia muốn làm trò gì?Nghĩ không ra nguyên do, khó tránh hắn trong lòng không yên, trên mặttrắng nõn hiện lên biểu tình bất đắc dĩ.
Mười ba năm, hắn cảm thấy chính mình từ mười lăm tuổi được cứu ra,liền luôn luôn đấu trí cùng Thiên Xu, mặc dù trong mắt người khác, hắnlà hãn tướng tinh anh trên thương trường, trong tổ chức, hắn cũng là một quân sư mưu trí khôn khéo, nhưng cùng Thiên Xu giao phong vài lần, hắnthủy chung vẫn ở thế hạ phong, mấu chốt lớn nhất là, Thiên Xu vẫn làđịch thủ nhìn không thấy.
Hắn không đoán ra Thiên Xu nghĩ gì, thử không ra năng lực của ThiênXu, mười ba năm qua, trong các lần phân cao thấp dù hữu hình hay vôhình, Thiên Xu đều hơn một chút, như vậy suy sụp, thật làm cho hắn bựcmình ấm ức, cũng làm cho hắn thể nghiệm cảm khái “Trời đã sinh ra Du,sao còn sinh ra Lượng?”.
Nhưng bởi vậy, hắn mới có thể buông kiêu ngạo tự tôn, một lòng vì Thiên Xu bán mạng!
Không chỉ vì báo ân, Thiên Xu lấy một loại phương thức khác khiến hắn cùng với năm sao khác (ngoại hiệu của các anh toàn là sao mà) trung thành, dưới sự dụ dỗ kiêm lãnh đạo cường ngạnh của hắn, họ đều tự nguyện theo hắn, cho dù khó tránh khỏi có chút oán giận, nhưng nhậnthức Thiên Xu là chủ nhân của họ đã sớm ăn sâu vào trong lòng mỗi người, khế ước sinh tử, cả đời này cũng sẽ không huỷ bỏ.
Chỉ là, nếu muốn hắn nghe lệnh Thiên Xu, Thiên Xu nên thể hiện chútthành ý chứ? Chủ nhân gì mà trốn không thấy mặt? Luôn giấu diếm thânphận bản thân, sao có thể làm họ tâm phục khẩu phục? Cho nên, dù cả đờilàm việc vì Thiên Xu, hắn cũng muốn bắt được Thiên Xu từ trong máy tínhra!
Loa nhắc nhở chuẩn bị đăng ký thông tin, hắn lấy giấy đăng ký ra,đứng lên, đi về phía cửa đăng ký, thoáng nhìn hình ảnh khổng lồ của máybay, xoay mình nhớ tới câu nói cuối cùng của Thiên Xu.
Chuyến này, thật sự chuyến đi này không tệ? Thái Bình Dương kia sẽ có cái gì hắn muốn sao? Hắn thật tò mò.