Chẳng mấy chốc mà Tết Đoan Ngọ đã đến.
“Uh. Sau đó thì sao?” Hạ Lan Phiêu thờ ơ hỏi.
“Hoàng hậu bận rộn nhiều việc, thần thiếp sẵn lòng dốc sức vì hoàng hậu.” Thục phi nói thẳng.
Cô ta vốn tưởng rằng Hạ Lan Phiêu sẽ thản nhiên đồng ý như mọi khi, nhưng Hạ Lan Phiêu vẫn chuyên tâm vào công việc uống trà của bản thân, dường như chưa nghe thấy gì cả. Tử Vi khẽ ho một tiếng nhắc nhở nàng, Hạ Lan Phiêu mới chợt bừng tỉnh: “Thục phi đang nói gì?”
“Thần thiếp nói, nguyện ý dốc sức vì nương nương.” Thục phi nghiến răng nghiến lợi nói.
Cô ta biết rằng, một khi vãn yến *tiệc tối* lần này được tổ chức thành công, sẽ thêm một lần chứng minh cho Tiêu Mặc thấy năng lực quản lí hậu cung của mình, cũng sẽ khiến cho Tiêu Mặc lấy lại quyết tâm phế bỏ Hạ Lan Phiêu. Cô ta chờ một Hạ Lan Phiêu lúc nào cũng hèn nhát hời hợt như mọi khi, giao mọi việc lớn nhỏ trong cung vào tay cô ta, nhưng Hạ Lan Phiêu chỉ nhìn cô ta rất khó hiểu, nói một cách hời hợt: “Nếu Thục phi nguyện ý dốc sức vì bổn cung, vậy làm phiền Thục phi cống hiến Nhã Vũ cung của cô làm nơi tổ chức yến hội.”
“Cái gì?”
“Chẳng lẽ Thục phi không muốn? Xem ra, ban nãy Thục phi chỉ thuận miệng mà nói, lừa gạt bổn cung mà thôi.”
“Thần thiếp… Thần thiếp không dám.” Thục phi cắn răng nói: “Nhưng mà, tại sao phải chọn cung điện của thần thiếp để tiến hành vãn yến? Trong cung chẳng phải có Minh Nguyệt Lâu chuyên dùng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/90053/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.