Chương trước
Chương sau
Quốc sư? Chẳng lẽ tên Hạc Minh biến thái này vì muốn diễn xiếc tốt, không tiếc tiền mời nhiều diễn viên quần chúng như vậy? Không phải như vậy chứ? Ta nợ quán rượu tổng cộng có tám lượng bạc, hắn phô trương như vậy mất bao nhiêu chứ? Đúng là tên phá của!

“Hạc Minh, vì ăn cơm không mất tiền, ngươi đầu tư lớn quá rồi đó. Xe ngựa này thoạt nhìn giống như chế tạo từ vàng ròng, khảm bảo thạch giả xung quanh, dưới ánh mặt trời nhìn thật chói mắt. Trong xe lại có giường êm, nệm êm, bàn nhỏ, các loại sách, thậm chí còn có một cây cổ cầm, đồ dùng hàng ngày cái gì cũng đều có.”

Hạ Lan Phiêu ngồi trong xe ngựa, tò mò gảy gảy mấy khối bảo thạch giả trên xe, ruốt cuộc cũng rơi xuống một khối. Nàng cười híp mắt chơi đùa Lam thủy tinh trong tay, đang muốn chơi bắn bi thì Hạc Minh cười híp mắt ôm hông nàng: “Tiểu Hạ Lan, vật này thế nhưng là thật….”

“Hả?”

Hạ Lan Phiêu cả kinh, đúng lúc xe ngựa lại khẽ vấp, ‘Lam thủy tinh’ liền trượt khỏi tay nàng rơi ra bên ngoài xe ngựa. Nàng hét thảm một tiếng, theo bản năng lao ra bắt bảo thạch, nhưng Hạc Minh bắt nàng lại. Nàng vẻ mặt như đưa đám nhìn bảo thạch lăn ngoài xe ngựa, không thể tin mà nói: “Hạc Minh, ngươi lừa ta, vật kia không thể là bảo thạch thật.”

“Ha ha…. Là thật…. Ta chưa bao giờ dùng đồ giả.”

“Nói cách khác, xe ngựa này thực sự làm từ vàng ròng hay sao? Bảo thạch bên trên, tất cả đều là thật?”

“Đúng vậy.”

“Tại sao ngươi không không nói sớm? Vật kia nhất định là rất đáng tiền. A… a… a…. Ta muốn đi lượm về!”

Nhìn bộ dạng vô cùng hung ác muốn xuống xe ngựa nhặt bảo thạch của Hạ Lan Phiêu, khóe miệng của Hạc Minh không tự chủ co quắp. Hắn không nghĩ rằng, thì ra Đại Chu nghèo thành như vậy, ngay cả Hoàng hậu cũng ăn cơm chùa thành tiểu khất cái rồi…. (khất cái: ăn xin)

“Hạc Minh, ngươi lừa ta! Tại sao ngươi có thể đốt tiền như vậy, lấy vàng cùng bảo thạch trang trí xe ngựa? Ngươi nói thật cho ta biết, xe ngựa này ruốt cuộc là của người nào? Còn nữa, tại sao ngươi lại giả làm Quốc sư?”

“….”

Nhìn vẻ mặt không thể tin của Hạ Lan Phiêu, lần đầu tiên trong đời Hạc Minh cảm thấy thật bất đắc dĩ. Sau đó, xe ngựa dừng lại, hắn ôm Hạ Lan Phiêu xuống xe ngựa, đi vào Hỏa Liên cung. Nhìn thấy Hạc Minh, người trong Hỏa Liên cung rối rít quỳ xuống, mà Hạc Minh không để ý bọn họ, đi qua trước mặt đông đảo đệ tử cùng nô tài đang quỳ, dẫn Hạ Lan Phiêu đi lên phía trước. Hạ Lan Phiêu len lén quan sát người trong Hỏa Liên cung, phát hiện nam nhân thì mặt tràn đầy cung kính, mà nữ nhân thì cả khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt đầy lửa nóng hận không thể ngay tại chỗ hiến thân cho Hạc Minh.

Thật là không thể tưởng tượng nổi! Tất cả đều là lừa gạt!

Hạ Lan Phiêu theo thật sát sau lưng Hạc Minh, không thể tin nhìn Hỏa Liên cung đầy kì hoa dị thảo (hoa thơm cỏ lạ) tỏa hương thơm nức mũi, nhìn đình đài lầu đặc biệt tinh xảo trong Hỏa Liên cung, nhìn tòa nhà điêu khắc như tranh vẽ cùng nội cung phú quý trang nhã của Hỏa Liên cung, không dám tin vào mắt mình.

Nếu như nói hoàng cung Đại Chu là đoan trang đại khí, thì Hỏa Liên cung chính là hoa mỹ thuần túy. Hoàng kim, bạc trắng, bảo thạch, thủy tinh ở trong cung có thể tùy ý thấy được, cũng không có vẻ đột ngột. Đi trên bậc thang trải tử thủy tinh (thủy tinh màu tím),vịn lan can được chế tạo từ cẩm thạch màu trắng, cuối cùng Hạ Lan Phiêu cũng đi đến Điện Chủ. Nàng nghẹn họng nhìn trân trối trân bảo(vàng bạc châu báu) có giá trị liên thành trong cung điện, mặc kệ Hạc Minh dẫn mình vào trong phòng có mùi đàn hương nhàn nhạt. Hạc Minh dựa vào chiếc giường lớn mềm mại, giới thiệu với nàng: “Đây là phòng của ta.”

“Thật là xinh đẹp! Hạc Minh, ngươi thật sự là Quốc sư? Đây thật sự là nhà của ngươi? Ngươi cũng quá giàu có rồi.”

Hạ Lan Phiêu ánh mắt lấp lánh nhìn Hạc Minh, chưa bao giờ phát hiện ra hắn anh tuấn như vậy, cả người cũng tản mát ra xinh đẹp giống như kim quang của kim nguyên bảo (ánh kim của vàng á -> chị mê tiền quá :v)…. Chẳng lẽ ông trời cuối cùng cũng thương ta, phái kim quy (con rùa vàng) đến cho ta dựa vào? Nể tình tiền bạc, cho dù hắn biến thái ta cũng nhịn….

“Hô, ruốt cuộc Tiểu Hạ Lan đã tin tưởng rồi.” Hạc Minh cười rất vui mừng, cười rất yêu nghiệt: “Không cảm thấy ta là tên lừa đảo nữa hả?”

Nụ cười của hắn, làm cho mặt của bọn tỳ nữ trong phòng đỏ đến mức sắp rỉ ra máu, một tỳ nữ thân thể yếu ớt kiền không chịu được ngất đi. Hạ Lan Phiêu giương mắt nhìn mọi người thành thạo khiêng tỳ nữ bị ngất ra ngoài, mà những người còn lại tiếp tục nhìn Hạc Minh bằng ánh mắt tỏa sáng. Ánh mắt của các nàng nóng rực xen lẫn một chút ghen tỵ, làm cho Hạ Lan Phiêu cảm thấy như có gai đâm ở sau lưng. Hạc Minh còn chê nàng chưa đủ người ghét, vỗ đầu của nàng: “Tiểu Hạ Lan còn cảm thấy ta là tên lừa gạt sao?”

“Không phải, không phải! Lừa đảo lám sao sẽ phong hoa tuyệt đại, khuynh quốc khuynh thành giống như ngươi? Hạc Minh, ngươi là nam nhân đẹp trai nhất thiên hạ, sức quyến rũ nhất thiên hạ!”

555 (hu hu hu) nhất định là hắn cố ý! Ngay từ đầu liền đối xử đặc biệt với ta, các đồng nghiệp nhất định sẽ chèn ép ta, cô lập ta, làm cho ta không thể hòa nhập! Ôi, làm sao ta có thể thản nhiên thừa nhận thân phận tỳ nữ chứ? Nói không chừng việc đốt tiền này là Hạ Lan Phiêu cho hắn! Hừ! Không phải người đẹp liền không ai đau lòng!

“Đó là đương nhiên rồi! Cuối cùng Tiểu Hạ Lan cũng phát hiện ra, ta thật là cảm động.” Hạc Minh không khách khí nói, nụ cười yêu nghiệt trước sau như một càng thêm biến thái.

“Như vậy, ta có thể đến phòng của ta xem một chút không?” Hạ Lan Phiêu lau nước miếng, nhìn Hạc Minh đầy mong chờ.

Hạc Minh giàu như vậy, coi như là làm nha hoàn của hắn cũng đáng! Đoán chừng nha hoàn của hắn có thể so sánh với nha hoàn ở cung Phượng Minh của ta! Tiêu Mặc, ngươi tốt xấu gì cũng là một Hoàng đế, nghèo thành như vậy ngươi không thấy mất mặt sao? Mất mặt, không mất mặt!

“Đây là phòng của ta.”

“Ta biết rõ. Vậy phòng của ta ở đâu?”

“Ngươi ở đây.”

“Đây không phải là phòng của ngươi sao? Chẳng lẽ ngươi nghĩ….”

“Ngươi là tiểu tỳ nữ của ta. Dĩ nhiên ở chung với ta rồi. Cùng nhau ~ ngủ ~”

“Cái gì?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.