.
“Khăn lụa của ta….”
Nhìn theo khăn lụa bay múa trong gió, Hạ Lan Phiêu theo bản năng đuổi theo.
…………
“Vương gia hình như rất thích quần áo màu trắng, rất xứng với người đấy.”
“Tạ nương nương.”
…………
Được rồi, đánh chết ta cũng không nghĩ ra đề tài mới! Nào có người không phối hợp như vậy?
Hạ Lan Phiêu nghĩ vậy, quệt mồm vẻ mặt đau khổ trừng mắt nhìn Tiêu Nhiên một cái, mà Tiêu Nhiên thế nhưng cười khẽ một tiếng. Nụ cười của hắn, giống như một đóa hoa mùa xuân tươi đẹp, làm cho Hạ Lan Phiêu nhìn choáng váng. Có lẽ ý thức được mình luống cuống, Tiêu Nhiên lập tức thu lại tươi cười, nghiêm túc nói với Hạ Lan Phiêu: “Nương nương, ngày mai…. Xin bảo trọng.”
“Ta biết rõ.” Hạ Lan Phiêu tâm đột nhiên trầm xuống: “Đều đã sắp xếp xong rồi sao?”
“Ừ.” Tiêu Mặc khẽ gật đầu: “Tuy nói như thế, nhưng cũng không phải là chắc chắn không có sơ hở nào. Nếu như…. Nếu như hắn phát hiện cái gì, kính xin nương nương cố gắng kéo dài. Cũng không phải sợ phát sinh sóng gió gì, hai bên đều là con dân Đại Chu, bên nào thương vong, đều là tổn thất của Đại Chu. Nếu như có thể, Hoàng Thượng hi vọng dùng rượu để tước đoạt binh quyền (*).
(*) dùng rượu để tước đoạt binh quyền: lấy tước cao lộc hậu để làm điều kiện tước đoạt quyền lực.
“…. Đã biết. Ta sẽ cố hết sức giữ chân hắn. Dù sao, cũng chỉ là hai canh giờ….”
Hạ Lan Phiêu nhẹ nói, nhưng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998952/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.