Tiêu Mặc nói xong, tự mình đặt cây đao vào trong tay Hạ Lan Phiêu. Hắn nắm lấy tay của Hạ Lan Phiêu, máu tươi của hai người đang từ từ giao hoà vào nhau. Hạ Lan Phiêu hoảng sợ nhìn hắn, muốn rút tay ra, nhưng Tiêu Mặc bình tĩnh nói: "Thế giới này đối với cũng đều công bằng. Trẫm có thể tổn thương ngươi... ngươi cũng có thể tổn thương trẫm. Tử Vi chết vì ngươi là lựa chọn của nàng, bởi vì nàng cho rằng mạng của ngươi quan trọng hơn mạng của nàng. Ngươi thì sao? Ngươi cảm thấy mạng của ngươi có quan trọng không?"
". . . . . . Quan trọng. Quan trọng đến nỗi vì để sống sót, chuyện gì cũng có thể làm, người nào cũng có thể phản bội."
"A. . . . . ."
Tiêu Mặc cười. Hắn xoa đầu Hạ Lan Phiêu, nâng cằm của nàng lên: "Cuối cùng cũng có lần không nói dối."
Đúng vậy.
Cho dù ta có trốn tránh như thế nào thì ta cũng hiểu rõ ta và Tiêu Mặc cùng là một loại người. Để đạt được mục đích, để tự bảo vệ mình, bọn ta có thể bất chấp tất cả. Cho dù có biết rõ kết quả, cho dù bây giờ rất đau khổ nhưng nếu cho ta thêm một cơ hộichọn lữa nữa, ta vẫn sẽ bỏ Tử Vi lại để chạy trốn. Tất cả, chỉ bởi vì ta không muốn chết.
Ta khóc, là vì Tử Vi đã rời xa ta, cũng là vì ta phát hiện cuối cùng thì mình là hèn hạ dường nào. . . . . . Khác biệt duy nhất giữa ta và Tiêu Mặc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998918/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.