"Ơ ơ, bị nhận ra mất rồi, thật thương tâm ~~"
Hạc Minh thu cánh tay về, trong nháy mắt mặt đã thành cái bánh bao, nhìn thật điềm đạm đáng yêu.
Hắn co người rúc ở góc tường, tay không ngừng vân vê vạt áo, dùng một ánh mắt đặc biệt ai oán nhìn Hạ Lan Phiêu, nhìn tới mức nàng muốn cởi giày ra, hung hăng ném ngay vào mặt của hắn. Nhưng Hạ Lan Phiêu vẫn hít một hơi thật sâu, cố gắng để cho giọng mình bình tĩnh lại: "Làm sao ngươi lại ở chỗ này? Tỷ tỷ Khinh Vũ của ta đi đâu rồi?"
"Khinh Vũ nào?" Hạc Minh mang vè mặt mê mang nhìn nàng, trong mắt lại tràn đầy giảo hoạt.
Ngươi còn giả bộ! Ta cho ngươi giả bộ!
"Chính là Thiên Thiên cô nương của Tiêu Tương quán. Ngươi thay nàng ra sân khấu, đừng có nói ngươi không biết nàng."
"A, ngươi nói nàng à. Thật đáng tiếc, nàng đã không còn ở đây."
"Cái gì? Chẳng lẽ nàng. . . . . ."
"Thật vất vả ta mới thăm dò được tin tức của nàng, nguyên muốn dùng sắc đẹp của ta dẫn dụ nàng, biết được một chút nhưng trước khi ta đến thì nàng ta đã đi rồi, thật thương tâm ~~~" Hạc Minh ai oán nhìn Hạ Lan Phiêu: "Tiểu Hạ Lan, có phải là người nhà ngươi, mọi người đều thích chạy trốn không vậy? Ta thật là khổ sở ~"
"Ngươi mới thích chạy trốn, cả nhà ngươi đều thích chạy trốn ấy! Người có đầu óc thấy biến thái đều sẽ trốn hiểu không!"
"Biến thái? Ha ha ha. . . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998885/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.