Bọn họ định ba ngày sau thì rời đi. Vì trước khi rời đi sẽ du ngoạn Giang Đô thật tốt để không uổng công cuộc đời này, Hạ Lan Phiêu mặt lạnh xin ‘Ra cửa đi dạo phố’ với Tiêu Mặc — dù sao gần đây luôn là đọc sách ở đình viện đối diện cửa phòng của nàng, coi như muốn trộm đi cũng không có biện pháp! Đã như vậy, còn không bằng quang minh chính đại đề xuất yêu cầu!
"Tiêu công tử, người nên đồng ý Hạ Lan muội muội thôi." Lưu Ly cười khanh khách vì Hạ Lan Phiêu nói tốt: "Giang Đô phồn hoa, nữ nhi gia (con gái) cũng sẽ nghĩ đi dạo một chút, mua chút son phấn , công tử nên để cho nàng ra cửa va chạm xã hội thôi."
Hạ Lan muội muội? Va chạm xã hội? Không ngờ như thế lão ngài quên lần đầu tiên ngài gặp ta thì là nói muốn làm nha hoàn của ta đi! Dính vào người giàu có lập tức hãnh diện thành tỷ tỷ ta rồi hả? Có ý tứ sao?
"Đa tạ Lưu Ly tỷ tỷ quan tâm." Hạ Lan Phiêu cũng cười, cố gắng cười vui vẻ hơn Lưu Ly, còn đắc chí: "Tiêu công tử, ngươi sẽ để cho ta đi ra ngoài đi dạo một chút sao?"
"Đi đi. Nhớ về."
Có lẽ là Tiêu Mặc vì mình cưới vợ bé rốt cuộc có chút áy náy lương tâm, lại có lẽ là trong đầu hắn tràn đầy bóng dáng của Lưu Ly căn bản là không rảnh bận tâm người ngoài, hắn đối với hành vi ‘Ra cửa đi dạo phố’ của Hạ Lan Phiêu dễ dàng đồng ý như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998852/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.