"Tiêu Mặc, ta thật là đau, ngươi thả ta đi!"
"Không sao, dù sao ta cũng ‘không được’. . . . . ."
Sau nửa canh giờ.
"Tiêu Mặc, ta thật sự là không được rồi, ngươi tha cho ta đi. . . . . ."
"Ngươi còn có thể chạy, thế nào lại không được.... . . . . ."
Một lúc lâu sau.
"Tiêu Mặc, ta sắp chết, ngươi không dừng tay lại liền chờ nhặt xác cho ta đi!"
"Ngươi còn có thể bò, thế nào lại không được.... . . . . ."
Nhiều canh giờ sau.
Tiêu Mặc nằm ở bên cạnh Hạ Lan Phiêu đã thẳng đơ giống như cá chết, vuốt ve mềm mại của nàng, cảm thấy một ngụm khí bị đè nén ở trong lòng rốt cuộc cũng phát tiết ra ngoài, mà nàng rốt cuộc cũng là của mình rồi. Hắn có chút yêu thương nhìn vết hôn tràn đầy thân thể nàng, thản nhiên nói: "Lần này biết ta có được hay không rồi hả?"
"Ngươi là lợi hại nhất. . . . . ." Tinh thần của Hạ Lan Phiêu bị đả kích mạnh mẽ, bất đắc dĩ nói.
"Hả?" Tiêu Mặc nghe thấy nàng qua loa, uy hiếp nhìn nàng.
"Tiêu đại gia ngươi tuyệt đối là mạnh mẽ nhất, không ai có công phu trên giường tốt bằng ngươi!" Hạ Lan Phiêu thấy Tiêu Mặc bất mãn, vội vàng xốc lại tinh thần cụ thể mà sâu sắc ca ngợi: " Hạc Minh gì đó Hoa Mộ Dung gì đó Tiêu Nhiên gì đó, cũng không thể so sánh với ngươi! Năng lực không bằng ngươi, thời gian không dài như ngươi, tóm lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998829/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.