Vì vậy, Giang Đô lại lưu truyền lời đồn đãi "Hai đại mỹ nam cùng tưởng nhớ nhau tàn nhẫn vứt bỏ thiếu nữ như hoa có quan hệ xác thịt", mà Hạ Lan Phiêu thật bất hạnh chính là nhân vật chính của lời đồn đãi kia. Nhưng mà, cuộc sống của ta liền. . . . . .
Bởi vì Hạc Minh áy náy mà ngày ngày tự mình. . . . . . Tự mình dụng tâm kêu nha hoàn chế biến "Canh tình yêu đại bổ", Hạ Lan Phiêu dần dần có thể khôi phục một chút hơi sức, cổ tay cũng có thể thoáng hoạt động, khí sắc cũng biến thành rất tốt. Hoa Mộ Dung quan sát vết thương của nàng, đề nghị nàng gỡ xuống băng gạc kinh người, nhưng nàng cũng không có làm như vậy — tâm linh nàng bị thương không phải dễ dàng chữa trị như vậy, cho nên nàng phải nhân lúc hai người kia có chút áy náy với mình vì mình tranh thủ lợi ích lớn nhất.
Trước bàn cơm.
"Buổi tối ta muốn đi dạo phố."
"Tiểu Hạ Lan, trên đường nhiều người, nhỡ thương thế của ngươi bị người đụng hư thì làm thế nào? Vẫn là không nên đi ~"
"Răng rắc." Hạ Lan Phiêu bình tĩnh nói.
"Được, ta dẫn ngươi đi ~~~"
"Ta muốn ăn dưa hấu."
"Dưa hấu đúng mùa hè mới có, bây giờ là đầu mùa xuân tại sao có thể có dưa hấu?" Tiêu Mặc nhíu mày: "Không nên càn quấy."
"Răng rắc." Hạ Lan Phiêu u ám nói.
". . . . . . Ta đi giúp ngươi tìm một chút."
"Ta muốn về nhà."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998818/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.