Thật ra thì, lúc ta gặp nàng lần nữa, ngoài không cách nào che giấu mừng rỡ ra, cũng biết nàng đã. . . . . . Thành nữ nhân của hắn.
Nàng và người nam nhân kia cùng xuất hiện, không khí xấu hổ giữa bọn họ, nàng đang chuyên tâm đang ăn các món ăn, thế nhưng hắn lại đang nhìn nàng. Ta không nói một lời nhìn chằm chằm vết hôn màu đỏ sậm có thể mơ hồ thấy được trên cần cổ nàng, đột nhiên có một loại kích động muốn ăn sống nuốt tươi người kia.
Có lẽ là cảm nhận được ánh mắt của ta, người nọ tỉnh táo nhìn ta, tay cũng không tự giác ôm lên hông của nàng, giống như đang tuyên chiến với ta.
Tuyên chiến với ta? Rất tốt. . . . . .
Đã lâu không có chuyện thú vị như vậy rồi ! Có lẽ đã lâu không có. . . . . . Chuyện làm cho ta tức giận như vậy. . . . . .
Ngay tại lúc lửa giận của ta thiêu đốt đến đỉnh điểm, nàng đột nhiên bắt được tay của ta. Nàng trợn to hai mắt, một bộ dáng không thể tin, trong giọng nói cũng có chút kinh hỉ (ngạc nhiên + vui mừng): “Hạc Minh?”
Đúng vậy, là ta. . . . . .
Ta sẽ không thả ngươi đi nữa. . . . . .
Ta biết rõ nàng rất thích ăn hạt dẻ, mà ta cũng thích nhìn nàng híp mắt mỉm cười ăn thức ăn, một bộ dáng vẻ hài lòng. Nhưng mà, ta không thích thấy nàng gần như là lúc nào cũng ưu thương nhàn nhạt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998798/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.