Hạ Lan Phiêu đẩy xe lăn, trong lúc mọi người nhìn chăm chú có chút khiếp đảm đi tới đại sảnh rộng lớn phía trước, ngoan ngoãn đứng ở sau lưng Lý Thương Nguyệt, cúi đầu, hoàn toàn diễn vai một nha hoàn nhút nhát rụt rè.
Trong đại sảnh, tộc trưởng đương nhiệm Lý Hi Bạch và “cháu trai lão gia” trong miệng Tuyết Nha đã chờ ở đó. Bọn họ cũng ưu nhã tự nhiên uống trà thưởng đẳng trong chén sứ trắng trên tay, mặc dù không có nói chuyện với nhau, nhưng khi giơ tay nhấc chân thoạt nhìn rất hài hòa.
Ngồi ở cao nhất, tóc bạc mặt hồng hào chính là “Lão nhân” dĩ nhiên là Tộc trưởng Lý Hi Bạch, mặc dù tuổi gần 70, xem ra lại rất là khỏe mạnh, một bộ dáng ôn hòa lễ độ, mà người “cháu trai” quả nhiên cũng giống như lời của Tuyết Nha, là một đệ nhất mỹ nam.
Nhưng. . . . . . Tại sao”Cháu ngoại” có hai ngừoi, hơn nữa bộ dáng của bọn họ với Hoa Mộ Dung và tên yêu nghiệt Hạc Minh kia lại giống nhau như đúc?
Ngay cả nụ cười biến thái cũng giống nhau!
Không, bọn họ nhất định chính là cùng một người thôi. Giống như lời của Hạc Minh, mọi người dựa vào bản lãnh của mình tới đoạt huyết ngọc, ta có thể giả mạo nha hoàn, bọn họ tự nhiên có thể giả mạo thiếu gia. Nhưng là, tại sao vai diễn của ta cùng nhân vật của bọn họ lại có địa vị khác biệt lớn như vậy. . . . . .
Thôi, bọn họ cũng không có chào hỏi ta, ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998782/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.