Cùng Tiêu Mặc ở chung một chỗ thời gian luôn trôi qua rất nhanh.
Xét một cách công bằng, Tiêu Mặc cũng không phải là một người tình hoàn mỹ. Mỗi ngày hắn đều bề bộn nhiều việc, thời gian ngủ ở hậu cung rất ít, mà hắn càng không có lãng mạn cùng đột nhiên xuất hiện ý tưởng kỳ diệu như Hạc Minh. Hắn chỉ là rất dung túng nàng.
Chỉ cần không có chạm đến ranh giới cuối cùng của hắn, hắn sẽ dung túng tất cả ý tưởng của Hạ Lan Phiêu. Hắn mặc cho nàng ở trong cung rầm rộ cải cách, đưa một vài cung nữ lớn tuổi vốn là muốn ở trong cung vượt qua quãng đời còn lại về nhà, cũng mặc cho nàng hạ xuống mệnh lệnh “Không được tùy ý đánh chửi nô tài” kỳ quái như vậy.
Chỉ cần nàng vui vẻ, tất cả liền nghe theo nàng. Cuộc sống trong cung quả thật quá tĩnh mịch, cần một chút điểm sáng tới đuổi đêm đông dài buồn chán. Nàng chính là ánh sáng trong sinh mệnh của ta.
Lúc ở cùng nàng, ta sẽ nói nhiều hơn, hình như cũng cười nhiều hơn. Ta nghĩ, nàng là quà tặng tốt nhất mà phụ hoàng để lại cho ta. Thì ra là người giống như ta cũng có thể được an nhàn và hạnh phúc......
Nhưng mà, tại sao ngày bình yên như vậy sẽ làm ta sinh ra một chút lo lắng khó hiểu? Ta vẫn là cảm thấy tất cả đều quá thuận lợi rồi......
Chỉ mong là ta nghĩ nhiều thôi.
Đây là một buổi chiều yên bình.
Tiêu Mặc xử lý xong chính sự, nhàn rỗi liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998722/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.