Edit: kaylee
Khi nàng lần lượt nói với ta tương lai của đứa bé, hạnh phúc vuốt ve bụng mình, ta rối loạn. Ta có thể không tin Khinh Vũ, nhưng ta không thể không tin tưởng nhiều danh y như vậy, không thể không tin tưởng truyền nhân của Độc Y!
Nàng cũng đã biết, ta và nàng giống nhau, đều chờ đợi đứa bé đến...... Nhưng mà, nếu như đứa bé và nàng chỉ có thể chọn một mà nói, ta nhất định sẽ chọn nàng.
Không có con thì như thế nào, không có người thừa kế ngôi vị Hoàng đế thì như thế nào? Nhưng đứa bé nàng ưa thích như vậy không ra đời......
Trước lúc gặp được nàng, ta chưa bao giờ nghĩ tới muốn có một hậu nhân thuộc về mình. Nối dõi tông đường ở trong lòng ta chỉ là kẻ yếu muốn kéo dài sinh mạng một cách buồn cười thôi. (lee: chỗ này ổng nghĩ là ổng là người mạnh nên không cần con, người mà cần con để nối dõi tông đường là những kẻ yếu muốn kéo dài sinh mệnh của mình)
Từ nhỏ, ta luôn gặp được ở trong trong hoàng cung những nữ nhân ở trước mặt phụ hoàng thì cười tươi như hoa, ở sau lưng phụ hoàng thì ác độc sắc bén. Vì quyền thế cùng sủng ái, họ lợi dụng sắc đẹp của mình, trí khôn, thậm chí lợi dụng cả máu mủ ruột thịt của mình......
Ngôi vị hoàng đế này là nơi của người có đức, ta cũng không cho rằng người thừa kế ngôi vị hoàng đế nhất định phải là con cháu của ta. Vì để cho loại bi kịch này kết thúc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998675/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.