Edit: kaylee
Nhưng Tiêu Nhiên cũng không trả lời.
Hắn chỉ là nhàn nhạt nhìn Khinh Vũ, giống như nhìn một loại vật thể không hề có sinh mạng như bàn ghế vậy. Khinh Vũ chỉ cảm thấy khí lạnh cùng tuyệt vọng từ trong lòng cuồn cuộn tản mát ra không ngừng, mà nàng nhìn Tiêu Nhiên gương mặt lạnh lùng như vậy, rốt cuộc nản lòng thoái chí.
Nàng lại rót cho mình một ly rượu, một hơi uống cạn, buồn bã cười nói với Tiêu Nhiên: "Tại sao mọi người đều thích nàng? Nàng chỉ là một nha đầu Dị tộc xuất thân hèn mọn thôi, tại sao nàng giành với ta, tranh với ta? Ta không quan tâm vị trí Hoàng Hậu, nhưng ta quan tâm chàng, A Nhiên! Tại sao chàng sẽ dịu dàng nhìn nàng như vậy, từ đầu đến cuối lại lãnh nhược băng sương với ta như vậy? Ta có chỗ nào không bằng nàng!"
"Các ngươi không giống nhau." Tiêu Nhiên nhìn Khinh Vũ, đột nhiên khe khẽ thở dài: "Làm sao ngươi cứ luôn muốn so đo với nàng?"
"Ta không phục! Rõ ràng ta mới là người nên được sủng ái, được coi trọng, tại sao hiện tại người mà mọi người thấy luôn là nàng? Tại sao ngay cả chàng cũng thích nàng! Tiêu Nhiên, ta hận nàng! Rõ ràng là nàng làm hại Hạ Lan gia cửa nát nhà tan, tại sao nàng còn có thể mỉm cười hạnh phúc như vậy? Nàng không xứng!"
Khinh Vũ tức giận nói xong, khuôn mặt đẹp đẽ đều vặn vẹo. Tiêu Nhiên bình tĩnh nhìn nàng, chỉ là nhàn nhạt nói: "Ngươi tức giận rất khó coi, không có nửa phần xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998652/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.