Edit: kaylee
Mặc dù thân là Vương Hậu của Tề quốc, nhưng Hạ Lan Phiêu chỉ là hưởng thụ đãi ngộ của Vương Hậu, nhưng lại chưa bao giờ làm qua nghĩa vụ của Vương Hậu, cũng làm cho nàng có chút xấu hổ. Làm Vương Hậu, nàng vốn nên trợ giúp Mộ Dung tham dự rất nhiều trường hợp, giúp hắn xã giao những phụ nhân Quý tộc khó dây dưa kia, nhưng ý nghĩa tồn tại của nàng ở trong hoàng cung Tề quốc chính là "Ngồi ăn rồi chờ chết".
Bởi vì sợ bị người nhận ra, Hạ Lan Phiêu gần như là không tham gia các yến tiệc lớn, đối với những phụ nhân thỉnh cầu bái kiến nàng cũng làm như không thấy, mà chuyện an ủi phu quân của họ liền giao cho Hoa Mộ Dung —— dù thế nào đi nữa hắn là Vương, quốc gia là của hắn, cục diện rối rắm cũng đương nhiên do hắn tới thu thập chứ sao.
Nhưng mà, nàng vẫn là áy náy và cảm kích. Nếu như không có Mộ Dung che chở, chỉ sợ nàng sớm đã bị người kia bắt đi về rồi...... Không, cũng sẽ không. Bởi vì mặt của nàng đã......
Hạ Lan Phiêu nghĩ tới, không tự chủ vuốt hai má của mình, khe khẽ thở dài. Hoa Mộ Dung nhìn cử động thuần thục gần như đã thành thói quen của nàng, nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó nói: "Không nên suy nghĩ bậy bạ. Tuy nói hôm nay mời đều là người trong Tề quốc, nhưng ngộ nhỡ có khách không mời mà đến mà nói, giọng nói của ngươi chưa thay đổi, năm năm qua khổ tâm cố ý tránh né của ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998645/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.