Edit: kaylee
Khi Hạ Lan Phiêu bất chấp tất cả tránh thoát từ bên cạnh Tiêu Mặc, muốn nhảy xuống xe ngựa thì Tiêu Mặc nổi giận. Nhiều năm trước, nhớ lại cảnh tượng thiếu nữ trên vách đá cứ như vậy từ trong tay hắn rời đi trong nháy mắt trùng khít với cảnh tượng trước mặt, mà hắn có chỉ là vô tận sợ hãi và nồng nặc tức giận.
Lại muốn chạy trốn ư, Hạ Lan Phiêu!
Gần như là theo bản năng, hắn liền một tay tóm lấy cánh tay của Hạ Lan Phiêu, hung hăng kéo nàng vào trong ngực của mình, mà phía sau lưng của hắn cũng bởi vì xung lượng khổng lồ mà bị đụng đau. Nhưng mà, hắn đối với đau đớn sớm đã thành thói quen căn bản không rảnh bận tâm chuyện này, chỉ vội vàng bắt được tay của Hạ Lan Phiêu.
Mười ngón tay nắm chặt, bất luận xảy ra chuyện gì không bao giờ chịu chia lìa nữa.
"Buông ta ra, khốn kiếp!"
Mặc dù nha đầu này đẹp hơn trước kia rất nhiều, nhưng tính tình vẫn là nóng nảy trước sau như một, không có một chút dịu dàng uyển chuyển nàng khổ tâm ngụy trang ra. Nhưng mà, tính tình như vậy đáng yêu hơn mỹ nhân đầu gỗ kia nhiều, cũng quen thuộc hơn nhiều.
Hạ Lan Phiêu......
Tư vị của môi nàng vẫn là ngọt ngào quen thuộc, nhưng thân thể của nàng quả thật lạnh lẽo —— có lẽ là bởi vì thân thể của Tiêu Mặc cũng lạnh giống như vậy.
Trong xe ngựa, nam khối băng ôm nữ khối băng, mắt to trừng mắt nhỏ, ai cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998582/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.