Edit: kaylee
"Thật?" Tiêu Nhiên trong lòng căng thẳng...
"Ừ."
"Nàng ở trong lòng ta giống như nữ thần, ta há có thể ghét bỏ nàng? Chỉ cần nàng không ghét bỏ người mù ta đây là tốt rồi."
"Chúng ta đều không cần coi nhẹ mình." Hạ Lan Phiêu trong lòng đau xót, lấy tay bưng kín miệng của Tiêu Nhiên: "Nếu chúng ta đều không chê đối phương, cứ như vậy qua một đời thôi."
Để cho ta kích động, tùy hứng một lần thôi......
Chỉ một lần này.
"Tiêu Nhiên, ta còn có thật nhiều chuyện phải hoàn thành, có thể sẽ rời đi vương phủ một chút. Chờ ta trở lại sau đó mới thành hôn với chàng được không?" (L: đổi xưng hô cái nhé)
"Nàng lại muốn trốn sao?"
"Không phải...... Chỉ là ta phải về Tề quốc một chuyến, ở nơi đó ta có rất nhiều vẫn chuyện vẫn chưa xử lí xong. Ở trước khi bằng hữu của ta không có xử lý xong phiền phức của nàng, ta muốn sống ở bên cạnh nàng. Nếu chàng có thể đợi ta... ta sẽ vô cùng cảm kích."
"Ta đương nhiên sẽ chờ nàng." Tiêu Nhiên dịu dàng nói: "Một năm, hai năm, thậm chí mười năm cũng có thể —— chỉ cần nàng có thể trở lại bên cạnh ta là tốt rồi."
"Tiêu Nhiên......" Hạ Lan Phiêu đỏ mắt.
"Nàng trước đừng cảm tạ ta, nàng có lập trường của nàng, ta cũng có điều kiện của ta ——sau khi thành thân với ta, ta mới có thể thả nàng rời đi."
"Cái gì?"
"Nếu quyết định thành thân, sớm muộn gì nàng cũng là thê tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998544/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.